Anh Là Cuộc Sống Của Em

Chương 35


9 tháng

trướctiếp

Về quê đón Tết Nguyên Đán, Thời Gia và Hứa Lẫm dự định đến nhà chào hỏi người lớn hai bên gia đình.

Thời Gia rất lo lắng, Hứa Lẫm thật ra cũng rất lo lắng, dù sao thì mẹ anh cũng đã gặp qua Thời Gia rồi, không biết lúc mẹ Thời Gia gặp anh sẽ có phản ứng như thế nào…..

Thời Gia vốn dĩ đã suy nghĩ rất kỹ, sau khi về nhà liền thông báo việc này, nhưng lúc về đến nhà cô lại không nói ra được.

Sau khi ăn tối xong, mẹ cô rủ cô cùng nhau đến nhà dì nhỏ chơi, Thời Gia đi cùng bà ấy, cô nghĩ nếu đến nhà dì nhỏ nhất định dì nhỏ sẽ hỏi xem cô có bạn trai không? Sau đó, cô liền thừa cơ nói có, nhân cơ hội thuận nước đẩy thuyền.

Sự thật là, dì nhỏ tự có suy nghĩ của mình, căn bản là không hỏi đến việc bạn trai của cô. Thời Gia rất chán nản, trên đường về nhà, cô nói với mẹ rằng có chuyện muốn nói, bà ấy bảo cô nói đi, nhưng Thời Gia lại bảo trở về nói sau.

"Con xảy ra chuyện gì rồi?"

"Bị sa thải?"

"Mâu thuẫn với ông chủ?"

"Muốn xin tiền?"

….

Thời Gia: "Mẹ, có thể để về nhà rồi nói được không?"

Vừa đến cửa, Thời Gia còn chưa xuống xe, mẹ cô đã đứng chờ ở cửa, Thời Gia nhìn xuống đất, nhỏ giọng nói: “Con… có bạn trai."

Không khí ngưng đọng lại, nửa phút sau, bà ấy hỏi: "Ai? Bao nhiêu tuổi? Người ở đâu? Làm sao quen nhau? Bạn cùng lớp hay đồng nghiệp? Phát triển đến giai đoạn nào? Hai đứa biết nhau được bao lâu, mới đó đã ở bên nhau rồi? Cậu ta có phải đang lừa con không?"

Thời Gia: ….

Cô lập tức bịa ra một câu chuyện tình yêu với mẹ mình, một người bạn học cấp ba tình cờ cùng thực tập ở một thành phố, vô tình gặp gỡ sau đó giữ liên lạc và quen nhau.

"Mẹ, mẹ có muốn gặp anh ấy không? Anh ấy đối xử với con rất tốt."

"Tại sao muốn gặp? Đâu phải sẽ kết hôn, mẹ gặp cậu ta làm gì?"

Thời Gia nhỏ giọng nói: "Chúng con sẽ kết hôn."

"Ồ" Mẹ cô cười lạnh: "Mẹ biết với cái tính cách này của con sớm muộn gì con cũng bị lừa mà! Cậu ta bao lớn, nói kết hôn với con con liền tin? Nhà, xe, công việc đã có chưa? Cứ như vậy mà cưới nhau à?"

"Con... Con không nói hôm nay sẽ kết hôn, ý con là chúng con yêu nhau vì mục đích kết hôn."

Mẹ nhìn vào mắt cô, hỏi: "Mẹ hỏi con, con và cậu ta đã phát triển đến giai đoạn nào rồi?"

Thời Gia đỏ mặt không dám trả lời, mẹ cô nắm chặt cánh tay cô, khiến Thời Gia cảm thấy đau.

"Có phải các người đã phát sinh quan hệ không?"

Thời Gia lắc đầu, mẹ cô đánh vào lưng cô một cái: "Nói dối? Con muốn chọc tức chết mẹ đúng không, mẹ đã nói với con là không được yêu đương bên ngoài rồi mà, con tìm được loại người gì, một câu kết hôn con liền bị lừa! Tại sao con lại ngu xuẩn như vậy!"

Thời Gia vừa uất ức vừa tức giận, nói: "Hứa Lẫm rất tốt, anh ấy đối với con rất tốt! Không phải như lời mẹ nói đâu, mẹ căn bản không hiểu anh ấy!"

"Đối tốt với con? Cậu ta đã làm gì cho con? Mua quà cho con, mời con ăn cơm? Con không có cơm ăn hả? Một sinh viên, tiêu đều là tiền của cha mẹ, cậu ta lấy đâu ra năng lực để lo cho con? Mẹ và cha con nuôi con lớn như vậy, không để con thiếu thứ gì, sao lại nuôi ra một đứa ngu ngốc như con vậy chứ!"

Thời Gia rơm rớm nước mắt, cô rất muốn phản bác, lại không biết nên bắt đầu từ đâu.

Chính là Hứa Lẫm từng chút một xua đi bóng ma trong lòng cô, nhưng nếu muốn nói ra chuyện này, trước tiên cô phải giải thích bóng ma đó từ đâu mà tới?

Là bà ấy, là cái gia đình này, cô còn chưa oán trách bà ấy, sao bà ấy lại bắt đầu mắng cô, mắng Hứa Lẫm của cô?

"Chờ cha con biết xem ông ấy có tức giận không!"

Thời Gia cực kỳ đau lòng, cô nhìn mẹ mình với vẻ không thể tin nổi, chẳng lẽ bà ấy định nói với cha rằng "Thời Gia đã ngủ với đàn ông sao"

Lời nói cũng có thể làm tổn thương người khác, thật sự bà ấy không hiểu sao?

Thời Gia nói với Hứa Lẫm về phản ứng của mẹ cô, Hứa Lẫm an ủi cô, nói: "Đây là lỗi của anh, anh nên đi cùng em, có thể dì đã hiểu lầm anh."

"Không thể nào, bà ấy không biết gì mà cứ nói về anh như vậy, em thực sự không thích."

"Không sao, chỉ cần em thích anh là được, anh chỉ cần em thích anh tin tưởng anh, anh đã thỏa mãn rồi."

Thời Gia ôm lấy anh khóc: "Dù sao em cũng muốn ở bên anh, không ai có thể chia cắt chúng ta."

"Sẽ không, chúng ta sẽ không chia tay."

Hai người thảo luận một hồi, Hứa Lẫm sợ bây giờ cô không muốn tới nhà anh, vì thế nói cô để sau rồi đến, Thời Gia có lẽ là bị khơi dậy tâm lý phản nghịch, muốn đi ngay bây giờ.

"Ngoan, nếu bây giờ em đến nhà anh, mẹ em sẽ càng khó chịu hơn, để anh đến nhà em trước."

Thời Gia lo lắng: "Em sợ anh bị mắng, nếu không chúng ta tạm thời không nói với người nhà..."

"Gia Gia, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt, anh hy vọng sẽ sớm nói với gia đình, bố mẹ anh rất muốn gặp em. Họ đã xem qua ảnh của em, cũng nghe anh nói nhiều về em rồi, họ đều thực sự thích em, đừng sợ, anh sẽ giải quyết, em đừng tranh cãi với cha mẹ, hai người họ chỉ là quan tâm em."

Thời Gia hôn anh một cái: "Anh thật tốt, không người nào có thể tốt hơn anh."

Hứa Lẫm hôn cô: "Đó là bởi vì Gia Gia của anh cũng rất tốt."

Về nhà, bầu không khí trong nhà hơi kỳ lạ, vẻ mặt mẹ cô vẫn thể hiện sự t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp