Lam Tiểu Bố đi ra khỏi phòng, cảm nhận vị trí của Luân Hồi Oa một chút. Luân Hồi Oa vẫn không hề xê xích, rõ ràng không có ai nhặt đi.
Dựa theo cảm ứng của hắn, khoảng cách giữa Luân Hồi Oa và hắn cũng không gần. Lam Tiểu Bố quyết định qua một khoảng thời gian nữa rồi đi tìm Luân Hồi Oa, chờ thức hải và đan điền của hắn khôi phục một chút, cho dù thần niệm không thể sử dụng, có thể thi triển một phần thần nguyên cũng được.
Đứng bên ngoài ngôi nhà đất kia, lúc này Lam Tiểu Bố mới phát hiện ra nơi này thật đẹp.
Sơn thanh thủy tú, có một ít chim chóc không biết tên từ trên trời cao bay qua, sau đó kêu hót véo von, ở đằng xa còn có mấy người nông dân đang làm ruộng, tạo thành một bức tranh hoàn mỹ.
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, cho dù không có tiên linh khí, cũng không có thần linh khí, cho dù là linh khí vô cùng nhạt nhòa, nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, hài lòng.
Nếu như thật sự không có linh căn, ở mãi tại nơi này sinh hoạt cũng là một niềm hạnh phúc. Cho dù nơi này không có thần linh khí, nhưng đứng ở vị trí này, Lam Tiểu Bố cảm thấy tâm trạng của mình tốt hơn rất nhiều.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến Lạc Thải Tư, hắn thở dài, cũng không biết tương lai phải đối mặt với Lạc Thải Tư như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT