Thế nhưng trong mười năm gần đây, Bất Thanh Thần Giới lại bắt đầu xuất hiện tình huống đột nhiên tan biến một lần nữa. Chỉ là loại tình huống này nhẹ hơn lúc trước mà thôi.
      Mặc kệ là nhẹ hay nặng, chỉ cần Bất Thanh Thần Giới có nơi bị tiêu tán, vậy đã cho thấy rõ khoảng thời gian an ổn của Bất Thanh Thần Giới có lẽ không liên quan gì với Lam Tiểu Bố. Nếu không liên quan đến Lam Tiểu Bố, vậy Lam Tiểu Bố đang ở đâu?
      “Có khi nào đã bị Mẫn Tây Tiêu bắt được không?” Quân Vu nói ra điều mọi người đang lo lắng.
      Nếu như Lam Tiểu Bố bị Mẫn Tây Tiêu bắt được, đó chính là dữ nhiều lành ít.
      Tể Tấn Trần lắc đầu, “Khả năng không lớn, con người Mẫn Tây Tiêu thế nào ta cũng có hiểu rõ một chút. Người này nhìn thì phách lối rất dễ giết, thật ra lại vô cùng tiếc mạng. Nếu như ta đoán không sai, hắn tuyệt đối đã trốn ở một góc nào đó, hoàn toàn không dám xuất hiện. Khả năng lớn nhất là hắn đã đến rừng bia, đi tìm các Đạo Quân khác rồi đến đây đòi lại danh dự.”
      Niệm chậm rãi nói ra, “Ta và Lam Tiểu Bố quen biết cũng đã vài năm, đối với hắn cũng có hiểu biết. Nếu Tiểu Bố nói đi giải quyết vấn đề đạo quang, vậy thì nhất định sẽ đi giải quyết đạo quang. Chúng ta chỉ cần bảo vệ Đại Hoang Thần Đạo thành thật tốt là được rồi, ta tin tưởng trong tương lai có một ngày, cho dù Tiểu Bố không thể nào giải quyết được vấn đề đạo quang, cũng sẽ quay trở về Đại Hoang Thần Đạo thành nói với chúng ta một tiếng. Còn Mẫn Tây Tiêu, cho dù hắn là một Thần Vương, cũng đừng hòng chế trụ được Lam Tiểu Bố trước khi Lam Tiểu Bố truyền tin tức về.”
      Nói bóng gió là bọn họ không nhận được tin tức của Lam Tiểu Bố, đã nói rõ Lam Tiểu Bố bình an vô sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play