Thích Khai Thương thở dài, “Yến Đế, đừng nghĩ đến chuyện đi Bi Lâm Thần Vực nữa, Bi Lâm Thần Vực bây giờ đã không còn rồi, bây giờ chỉ là một vùng hang sâu hư không, thậm chí trong đó còn có nguồn lực quỷ dị. Ta nghĩ… Ta đoán Bi Lâm Thần Vực chắc hẳn đã từng trải qua chuyện giống như Bất Thanh Thần Giới chúng ta. Điểm khác biệt chính là, Bất Thanh Thần Giới mới bắt đầu, còn Bi Lâm Thần Vực đã sớm kết thúc rồi thôi.”
      Tể Tấn Trần ngẩn ngơ, trong miệng lập tức tự lẩm bẩm, cũng không biết đang nói gì, Sau một hồi lâu, hắn mới thở dài.
      Cũng đúng nhỉ, nếu như Lam Tiểu Bố biết con đường đến Bi Lâm Thần Vực, sao có thể không đi Bi Lâm Thần Vực chứ? Nếu Lam Tiểu Bố đến Bi Lâm Thần Vực rồi, nhưng vẫn muốn ở lại Bất Thanh Thần Giới, rõ ràng rằng Bi Lâm Thần Vực đã xảy ra chuyện rồi. Mệt cho hắn lúc trước còn xem Bi Lâm Thần Vực thành đường lui của mình, không ngờ đó lại là con đường cùng.
      Sau khi rời khỏi rừng bia, tất cả mọi người không còn hứng thú nói chuyện với nhau nữa.
      Chỉ có Lam Tiểu Bố là đang suy nghĩ, làm thế nào mới có thể xử lý được đạo quang kia. Tốt nhất là tách hết toàn bộ vận may trong đạo quang ấy ra, biến thành vận may của Bất Thanh Thần Giới. Vận may của một Thánh Nhân, chắc hẳn là vô cùng hùng hậu nhỉ?
      Nhưng mà khi đang hấp thu vận may, nhất định phải hoàn thành trước khi chủ nhân đạo quang kia kịp phản ứng lại. Nếu như chờ chủ nhân đạo quang phản ứng kịp, vậy nhiều nhất là tên Thánh Nhân tạo ra đạo quang kia không hấp thu vận may của Bất Thanh Thần Giới nữa, lấy đi đạo quang mà thôi.
      Nửa tháng sau, Lam Tiểu Bố bước xuống khỏi Luân Hồi Oa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play