“Lam giác chủ, bây giờ chúng ta lập tức đến Vọng Sương Mạc Hải sao?” Lam Tiểu Bố và Niệm, Ôn Khả Xu vừa ra ngoài, Xư Lý Duẫn đã vội vàng đến hỏi. Diêm Ảnh cũng đi theo phía sau hắn, rõ ràng khi Lam Tiểu Bố đi tìm Niệm, Xư Lý Duẫn cũng không hề đi nghỉ ngơi.
      Lam Tiểu Bố gật đầu, đột nhiên hỏi, “Khi nào thì ngươi quay về Đại Uyên Thần Môn?”
      “A…” Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, Xư Lý Duẫn kinh ngạc a lên, sau đó thở dài.
      “Lam giác chủ, nếu ngươi đã đoán ra được, vậy thì ta cũng không giấu diếm thêm nữa, ta quả thật chính là người của Đại Uyên Thần Môn. Nhưng ta không phải muốn hại Ngu Xúc và Liễu Ly, ta thật sự muốn cứu các nàng.” Giọng điệu của Xư Lý Duẫn vô cùng thành khẩn.
      Lam Tiểu Bố mỉm cười, từ chối cho ý kiến đi ra khỏi Đại Hoang Thần Giác, Xư Lý Duẫn thấy vậy thì vội vàng đi theo sau. Diêm Ảnh không hiểu gì cả, cũng chỉ có thể đi theo.
      “Lam giác chủ, ha ha, chúc mừng chúc mừng. Ngươi đạt được hạng nhất cuộc tuyển chọn, vĩnh viễn có được Đại Hoang Thần Giác, ta vẫn luôn không đến chúc mừng một tiếng, đúng là không nên.” Giọng nói của Hành Vũ truyền đến, trong giọng nói tràn đầy vui vẻ.
      Lam Tiểu Bố cũng ôm quyền nói, “Hành huynh nói quá lời, mỗi ngày ngươi bận rộn biết bao nhiêu chuyện, đâu có giống như ta, là một người rảnh rỗi. KHông biết KHuông ti chủ vẫn khỏe chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play