Có được mảnh ngọc phù hạng hai này, Lam Tiểu Bố bỏ đi hai cái Hư Không khốn trận còn lại, mọi người lại có thể lấy được hai mảnh ngọc phù bị Hư KHông khốn trận của hắn khóa lại kia, còn về chuyện ai cướp được, đó là vận may của người đó.
KHông có thần quân có thể nghiền ép tất cả mọi người ở đây, đại loạn đấu mới chính thức biến thành danh xứng với thực. Có đôi khi chỉ vì một mảnh ngọc phù, mười mấy tu sĩ dự thi sẽ cùng nhau tiến lên. Lúc này không còn ai nương tay nữa, giết chóc không hề kiêng kị.
Cũng may tất cả tu sĩ lấy được ngọc phù đều sẽ làm giống như Lam Tiểu Bố, tìm một nơi trốn đi. Nhưng chuyện này cũng không hề giảm bớt chuyện giết chóc và đấu pháp, bởi vì tu sĩ không lấy được ngọc phù, chỉ cần phát hiện người trốn đi, nhất định sẽ ra tay trước.
Chỉ có người lấy được ngọc phù mới phải trốn đi, người khác nhìn thấy ngươi trốn đi, vậy thì đã nói rõ trên người ngươi có một mảnh ngọc phù.
…
Mấy ngày đầu sau khi thần quân kia bị giết, khắp nơi đều là giết chóc, nhưng mà vài ngày sau, giết chóc dần dần giảm bớt, cuối cùng không còn động tĩnh gì nữa.
Lam Tiểu Bố vẫn luôn trốn tránh ở một góc, trong thần niệm của hắn đột nhiên xuất hiện bóng dáng KHâu Luân Kiệu, Khâu Luân Kiệu vô cùng cẩn thận, cứ mỗi bước đi hắn đều dừng lại cẩn thận quan sát xung quanh, nhìn hắn như vậy tựa như đang tìm kiếm ngọc phù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT