Lời KHổng Nhược Điệp khiến tất cả mọi người chú ý đến, mặc dù quay trở về cùng Lam Tiểu Bố, nhưng xét đến những nơi tu luyện tốt nhất ở thần giới, hay là gần hồ nước trong rừng bia kia. Nếu như tương lai có thể quay về nơi đó tu luyện, chuyện đó đương nhiên là tốt nhất.
      Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “ĐƯơng nhiên rồi, ít nhất thì trước khi chúng ta tìm kiếm được nơi tu luyện tốt hơn bên hồ trong rừng bia kia, chúng ta vẫn sẽ quay lại đó tu luyện. Dù sao thì bây giờ chúng ta vẫn còn là quân tu sĩ của Diên Tinh Thần Đình, khi còn chưa hết hạn hiệp ước, chúng ta không thể nào làm trái điều ước được. Nếu không với thực lực của chúng ta, rất khó có thể tồn tại ở thần giới.”
      “Lĩnh trưởng, chúng ta nghe theo ngươi. Ngưới nói làm thế nào, chúng ta sẽ làm như thế.” Diêm Ảnh lớn tiếng nói.
      Lần này không có ai phản đối lời Diêm Ảnh nói, từ mấy lần dùng tiểu thế giới dẫn bọn hắn ra ngoài, đám người cũng có thể thấy được Lam Tiểu Bố là một người rất thân thiện trượng nghĩa. Điều kiện tiên quyết là, đừng chọc đến lĩnh trưởng của bọn hắn. Bởi vì lĩnh trưởng của bọn hắn cũng không phải dễ nói chuyện như vậy. Chuyện này có thể thấy được khi lĩnh trưởng cưỡng ép đám người ở bờ hồ kia rời đi.
      Mặc dù cái hồ kia không tính là quá lớn, nhưng mà hơn một trăm người ở đó tu luyện, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì. Cho dù như vậy, Lam Tiểu Bố vẫn bắt đối phương rời đi. Nguyên nhân gây ra hẳn là do lúc trước khi bọn hắn đến, đám người đó đã bắt bọn hắn đi.
      Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Mông u, khi Lam Tiểu Bố chỉ là tiên đế, đã dám để hắn ăn quả đắng.
      “Đi, đến Bách Ly thần thành.” Lam Tiểu Bố vung tay lên, là người đầu tiên độn về phía Bách Ly thần thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play