Tô Thiên Ninh lần theo những manh mối
mà Tô Thiên Tầm đã chỉ ra, cậu bắt đầu phát hiện ra nhiều điểm rất đáng ngờ.
Tuy cậu không phải là cảnh sát, cũng
không phải là người chuyên tiếp xúc với những án mạng, nhưng với kinh nghiệm
nhiều năm trong giới phóng viên, cậu rất giỏi xử lý những dấu vết còn sót lại,
sau đó tìm mối liên hệ gắn kết chúng với nhau.
Hơn nữa, cậu cũng từng tiếp xúc qua
không ít những câu chuyện lạ đời, cậu nhận ra những bằng chứng trong vụ án này
không hề liên quan đến nhau, nên cậu nhanh chóng tìm ra những manh mối logic
hơn.
Cậu đã phát hiện ra sự khác thường
trong tờ giấy khám sức khỏe của Tô Thiên Tầm.
Phía bác sĩ đã xét nghiệm trong cơ thể
Tô Thiên Tầm có một lượng thuốc gây mê.
“Em nói gì cơ?” Tô Thiên Tầm không đọc
tờ phiếu sức khỏe của mình, nếu có, cô cũng không hiểu những từ chuyên môn được
ghi trong đó. Cô kinh ngạc hỏi Tô Thiên Ninh: “Em nói rằng có một loại thuốc có
thể khiến người khác hôn mê sao?”
Tô Thiên Ninh nghiêm túc trả lời: “Đúng
vậy! Chị đừng quên, em là phóng viên.”
“Trước đây, em có phỏng vấn một cô gái
bị cưỡng bức, trong người cô ấy cũng bị dính loại thuốc mê này.”
Tô Thiên Tầm chầm chậm nhớ lại cuộc nói
chuyện của cô với Khiêm Hưu ngày hôm ấy: “Nhưng hôm đó chị không uống gì cả.
Nếu anh ta giở trò trước mặt chị, chắc chắn chị sẽ phát hiện ra.”
Tô Thiên Ninh: “Loại thuốc này xâm nhập
qua cơ thể bằng đường mũi hoặc đường miệng, thường hung thủ sẽ chọn cách đánh
thuốc nạn nhân qua hơi thở.”
Nhắc đến hơi thở, Tô Thiên Tầm nhớ đến
một chuyện: “Chị nhớ rồi! Hôm đó, anh ta bảo muốn đi toilet, nhưng rất lâu sau
đó anh ta vẫn chưa quay lại. Chị đã đến phòng WC tìm anh ta. Sau đó chị bị anh
ta bịt miệng, kéo đến căn phòng b� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.