Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 32: QUAN HỆ BẤT THƯỜNG, HAHAHA…


9 tháng

trướctiếp

Khiêm Chuẩn không biết có phải Tô Thiên Tầm lo lắng chuyện của công ty hay không.

Anh cũng không biết vì điều gì mà Tô Thiên Tầm không chịu ở bên anh.

Trước kia Tô Thiên Tầm thích Khiêm Hưu, cho dù bây giờ anh không biết gì về Khiêm Hưu, anh cũng không dám kiêu ngạo cho rằng Tô Thiên Tầm sẽ thích anh.

Đối với cảm giác dành cho anh, có lẽ là dựa vào sự lớn lên bên nhau từ nhỏ.

Nhưng hôm nay Tô Thiên Tầm có thể nói ra như vậy, anh vẫn thấy rất vui.

Người con gái ấy đã hứa với anh, chỉ cần cô muốn tìm bạn trai thì sẽ tìm anh.

Vậy anh có được coi là người duy nhất của cô không?

Giờ phút anh nghe thấy cô hỏi về chuyện của công ty, căn bản là anh không cần phải suy nghĩ nữa.

Ở trong lòng anh, trong công ty không có một người phụ nữ nào quan trọng đối với anh.

Nhưng anh vẫn suy nghĩ cẩn thận một chút rồi mới nói: “Vậy thì không cần nữa.”

Tô Thiên Tầm nhếch miệng, xoay người dựa vào anh một cách thân mật, trìu mến.

Im lặng một lúc, cảm thấy như vậy sẽ không  nhìn thấy mặt anh, lại leo lên trên một chút.

Cằm cô đặt trên xương quai xanh của anh, cánh tay đặt trên vòng eo săn chắc: “Không ngờ hôm nay anh sẽ đến, tôi rất vui.”

Tuy lúc đến, người đàn ông ấy đã làm khó cô, nhưng điều đó cũng cho thấy trong lòng anh rất quan tâm đến cô.

Hiện tại dựa vào anh, ngửi mùi hương quen thuộc trên người anh, một cảm giác hạnh phúc mãnh liệt đang tràn ngập trong trái tim cô.

Rất muốn thời gian cứ dừng lại ở khoảnh khắc như vậy.

“Vậy nếu anh ở lại với em…” Khiêm Chuẩn ngập ngừng hỏi: “Em sẽ vui vẻ chứ?”

“Sẽ không.” Người phụ nữ này giống như một con mèo nhỏ, dùng cằm cọ cọ vào lồng ngực anh: “Tôi không muốn anh chậm trễ công việc vì tôi.”

Trước kia cô chưa nghĩ tới chuyện người thừa kế của Khiêm gia, nhưng bây giờ cô đã thích Khiêm Chuẩn, cũng hy vọng anh có thể thuận lợi tiếp quản công ty.

“Ồ” Khiêm Chuẩn có hơi thất vọng, nhưng lại hài lòng khi biết người con gái này đã rất vui vì anh đến.

Người con gái này không hy vọng anh ở lại, cũng chưa nói đuổi anh đi, sắp xếp về sau vẫn phải phụ thuộc vào cô.

Vừa rồi quả thực Tô Thiên Tầm rất hy vọng thời gian có thể dừng lại, nhưng Khiêm Chuẩn quá gầy, khuôn mặt cô thấy rất đau.

Cô  kiên trì một lúc lâu mà không được, cơ thể lại dịch chuyển.

Khiêm Chuẩn cảm nhận được cô đang không thoải mái: “Làm sao vậy, bụng đau sao?”

Tô Thiên Tầm ngẩng đầu nhìn về phía anh: “Không phải, anh quá gầy, rất đau.”

Khiêm Chuẩn: “…”

Giơ tay sờ ngực của chính mình, hình như cũng không phải quá gầy.

“Bụng em còn đau phải không?”

Tô Thiên Tầm lắc đầu: “Đã không đau nữa rồi, nhưng có hơi đói bụng.”

Cô vừa nói chuyện vừa cầm điện thoại lên: “Tang Tử ra ngoài mua cơm sao còn chưa trở về, tôi hỏi cô ấy một chút.”

Tang Tử đã đợi ở ngoài được một lúc, nghe thấy Tô Thiên Tầm nhắc đến cô, nhanh chóng đi vào.

“Thiên Tầm, em mua trứng vịt Bắc Thảo và cháo thịt nạc cho chị, độ ấm vừa phải, chị ăn một chút đi.”

Cô ấy vừa nói, vừa giả vờ tình cờ quan sát hai người trong phòng.

Tuy áo sơ mi của người đàn ông có vài nếp nhăn, nhưng c�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp