Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 21: KHIÊM THIẾU CÓ BỆNH


9 tháng

trướctiếp

Tô Thiên Tầm chợt thấy hơi buồn cười sau khi cô nghe được những lời bàn tán của mọi người.

Cô còn đang cảm thấy cực kỳ vui vẻ khi được nhận được sự chú ý của mọi người, trở thành tâm điểm trong câu chuyện của họ. Không ngờ đã bao nhiêu năm trôi qua rồi mà mọi người vẫn còn nhớ đến cô.

Nhưng cũng chẳng được bao lâu thì cô lại thấy chán.

Chưa nói đến việc chuyện giữa cô với Khiêm Chuẩn cũng không phải cái loại quan hệ xấu hổ kia, cho dù có, Khiêm Chuẩn cũng nên đối xử với cô dịu dàng hơn mới phải, sao vẫn có thể xấu tính với cô như vậy được.

Nghĩ đến chuyện được anh đối xử dịu dàng, đột nhiên dưới đáy lòng Tô Thiên Tầm dần hiện lên một cỗ nhiệt lưu mỏng manh, từ từ len lỏi tới khắp mọi nơi trong cơ thể, khiến đầu óc cô mơ màng, không nhịn được mà nhớ tới rất nhiều chuyện.

Dòng nhiệt khí quanh quẩn bên tai.

Nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống trên môi.

Còn có tiếng gầm gừ trầm thấp nghẹn lại trong cuống họng...

"Này, Thiên Tầm, cô đang nghĩ gì vậy?" Có người đi tới chào hỏi Tô Thiên Tầm.

Tô Thiên Tầm bị người đó làm giật mình nên thấy hơi xấu hổ. Sao lúc này cô lại có thể nghĩ tới những chuyện đó cơ chứ. Cô hơi mất tự nhiên giơ tay lên vuốt nhẹ mái tóc, và cong môi trả lời: "Không có gì."

Người này trước đây có quan hệ khá tốt với Tô Thiên Tầm nên mới dám hỏi Tô Thiên Tầm: "Thiên Tầm, cô nói thật cho tôi biết đi, Khiêm thiếu thực sự không có sở thích đặc biệt nào hay sao?"

Tô Thiên Tầm: "..."

Lại có thêm người khác tới hỏi: “Cô đừng giấu nữa, nếu cần chúng tôi giúp đỡ thì cứ việc nói ra cho mọi người cùng nghe. Đừng vì cảm thấy xấu hổ nên mới không dám nói ra những lời thật lòng.”

"Còn chuyện này nữa, tôi nghe nói những người có khuynh hướng kỳ quái ở mặt này thường sẽ bị nghiện, khó mà dứt ra được. Nhưng mà cô vẫn nên cẩn thận một chút, đừng quá liều mạng."(Abilene x T Y T)

Tô Thiên Tầm: "..."

"Mấy người các cô sao biết rõ quá vậy, chắc là đều đã tự mình trải nghiệm nên mới có nhiều kinh nghiệm tới vậy." Tô Thiên Tầm nhướng mày nhìn bọn họ: "Hay là chia sẻ cho tôi thêm chút ít kinh nghiệm đi?"

"Làm sao chúng tôi biết được mấy chuyện kiểu này chứ." Mấy người bọn họ vội vàng nói: "Thiên Tầm à, cô nói đùa rồi."

Mấy người bọn họ trò chuyện cực kỳ sôi nổi. Tô Thiên Tầm hoàn toàn không chú ý tới, trong số những người đứng gần cô lại có một kẻ là người quen cũ, đó là Hoắc Dĩnh Tân.

Hoắc Dĩnh Tân cũng không ngờ thế giới này lại nhỏ bé tới vậy, cô ta sẽ có cơ hội gặp lại Tô Thiên Tầm trong mấy đêm tiệc từ thiện kiểu này.

Kể từ khi cô ta xúc phạm Tô Thiên Tầm rồi bị đoàn làm phim đuổi ra ngoài, đến bây giờ cô ta vẫn chưa nhận được kịch bản mới nào.

Cô ta nghe nói, đêm tiệc từ thiện tối nay sẽ có rất nhiều người thuộc giới thượng lưu tới tham dự nên mới đến để thử vận may.

Ai biết được cô ta lại dính phải cảnh oan gia ngõ hẹp, gặp lại Tô Thiên Tầm.

Lúc đầu cô ta vốn không hề coi trọng Tô Thiên Tầm. Nhưng sau khi vô tình nghe được tiếng gió về mối quan hệ giữa Tô Thiên Tầm và Khiêm Chuẩn, cô ta mới chợt nhận ra mình đã vô tình xúc phạm tới người mà cô ta không nên đụng tới.

Bây giờ nhìn thấy Tô Thiên Tầm, trong lòng cô ta ngập tràn lửa giận nhưng lại không dám phát tác ra ngoài, chỉ có thể hạ giọng lén lút mắng vài câu: "Giả vờ thanh cao cái gì chứ? Không phải là do có người chống lưng sao."

"Cô còn thực sự nghĩ rằng diễn xuất của mình giỏi lắm chắc."

"Này." Hoắc Dĩnh Tân không để ý việc xung quanh cô ta có người, mấy lời cô ta vừa nói đều bị những người khác nghe được: "Cô đang nói ai vậy?"

Hoắc Dĩnh Tân vô thức che miệng lại. Người vừa hỏi hình như là một tiểu minh tinh không mấy nổi tiếng, trên người mặc một chiếc váy đỏ chỉ vừa đủ che đi những bộ phận quan trọng. Dù cho ánh đèn trong phòng tiệc mờ ảo tới đâu thì cũng không thể nào che giấu được sự khó chịu cùng tức giận luôn hiện hữu trên khuôn mặt cô ta.

"Tôi nói cái gì cô quản được sao."

Người đó lại gần cô ta, thì thầm: “Tôi biết cô đang nói tới ai.”

Hoắc Dĩnh Tân sợ bị người khác nghe được, trong lòng cực kỳ hoảng hốt: "Cô đừng ăn nói linh tinh, tôi không nói gì cả."

Cô gái mặc váy đỏ cười nói: "Chuyện này có gì to tát đâu, tôi cũng sẽ không nói với người khác."

"Phải rồi, cô có muốn nghe thêm mấy tin đồn nhảm khác của cô ấy không? Tôi có biết đôi chút đó."

Hoắc Dĩnh Tân: "Tin đồn nhảm nào cơ?"

Cô gái mặc váy đỏ thấp giọng nói: "Tôi nói cho cô biết, lần trước lúc cô ấy tới nhận vai, tôi cũng đang ở đó."

"Khi đó cô ấy không được vẻ vang như bây giờ đâu, còn phải đi ăn với Điền Đại Hữu nữa đó."

“Điền Đại Hữu?” Hoắc Dĩnh Tân giật mình, đương nhiên cô ta biết Điền Đại Hữu, trước đây còn bị hắn bắt nạt không ít.

Cô gái mặc váy đỏ: "Còn không phải sao. Nếu như đêm đó Khiêm thiếu

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp