Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 12: NHÂN CÁCH THỐI NÁT


10 tháng

trướctiếp

Đúng như lời Tô Thiên Tầm nói, Hoắc Dĩnh Tân đã quay lại.

Vừa nãy Hoắc Dĩnh Tân bắt đạo diễn Chương phải chọn một trong hai, mà đạo diễn cũng chẳng do dự mà chọn Tô Thiên Tầm, cô ta vừa thẹn lại vừa giận cho nên lập tức bỏ đi luôn.

Nhưng sau khi nghe Triệu Minh Kỳ phân tích cô ta lại quay lại.

Tài nguyên hiện tại của cô ta càng ngày càng kém, sợ là đến vai nữ phụ cũng khó, nếu cứ như vậy cuộc sống sau này nhất định sẽ rất khó khăn.

Còn một lý do nữa là cô ta không tin Tô Thiên Tầm thật sự có kĩ năng diễn xuất, có khi cô chỉ là một bình hoa di động dùng được mấy ngày có khi còn phải bỏ của chạy lấy người nữa chứ.

Đến lúc đó nữ chính đương nhiên là cô ta rồi.

Tang Tử không ngờ người đến là Hoắc Dĩnh Tân cho nên cô tỏ vẻ cảnh giác nhìn cô ta: “Cô còn có chuyện gì sao?”

Hoắc Dĩnh Tân vốn dĩ là muốn đến xin lỗi nhưng lại ngại mở miệng, Triệu Minh Kỳ thấy cô ta như vậy thì đành mở miệng: “Cô Tang, Dĩnh Tân muốn đến tìm cô Tô, chuyện vừa rồi là do chúng tôi sai, thật sự rất xin lỗi cô, mong cô không để chuyện này trong lòng.”

Tang Tử nhíu mày, đây rõ ràng là giả mèo khóc chuột còn gì.

“Vậy sao, sau này cố gắng chú ý một chút là được rồi.” Cô nói xong thì đóng cửa, Hoắc Dĩnh Tân duỗi tay ngăn lại, Tang Tử không vui nói: “Chúng tôi đã nhận lời xin lỗi của cô rồi, còn việc gì không?”

Hoắc Dĩnh Tân liếc nhìn căn phòng một cái, cô ta không thấy Tô Thiên Tầm đâu thì bèn nói: “Thực ra tôi muốn gặp mặt cô Tô để trực tiếp nói lời xin lỗi.”

Tang Tử cười nói: “Không cần đâu tôi sẽ nói với cô ấy.”

Hoắc Dĩnh Tân không nghĩ rằng Tang Tử sẽ chặn ở cửa như vậy, Triệu Minh Kỳ cũng có chút không vui nhưng vẫn là nhịn mà cười nói với cô ấy: “Cô Tang vẫn nên mời cô Tô ra đây một chút đi, Dĩnh Tân thật lòng muốn xin lỗi thôi.”

“Hoặc là để chúng tôi vào trong cũng được.”

Tang Tử chẳng tin bọn họ lại ăn năn hối lỗi nhanh như vậy được, nhưng có tha thứ hay không vẫn là do Tô Thiên Tầm quyết định, cô ấy do dự nói: “Đợi tôi một lát.”

Tang Tử quay về phòng kể lại chuyện đó cho Tô Thiên Tầm: “Thiên Tầm, Hoắc Dĩnh Tân đến đây xin lỗi, cô ta muốn hoặc là đề cô ta vào hoặc là chị ra đó.”

Từ trước đến nay Tô Thiên Tầm vốn dĩ không phải là người để cho bản thân mình chịu thiệt, đồng thời cô cũng không phải là người vì để đạt được mục đích mà để cho bản thân chịu thiệt cũng chính vì lý do đó mà cô đã lăn lộn nhiều năm như vậy.

Vì để nhận được vai diễn mà suýt nữa bị cái tên Điền Đại Hữu đó ức hiếp, cho nên cô cũng không nghĩ đến việc bản thân sẽ nhân nhượng để đổi lại những thứ đó.

Cho nên cô không thích Hoắc Dĩnh Tân, cũng không muốn gặp lại cô ta.

Cô lập tức nói: “Em nói cho họ biết, chị đang nghỉ ngơi cho nên không có thời gian gặp mặt họ.”

Ngừng lại một chút cô nói tiếp: “Tiện đó em hỏi chuyện vết máu ở căn phòng đó, nếu như cô ta trả lời thật thì cho vào.”

Tang Tử hiểu ý của Tô Thiên Tầm, cô ấy lập tức chạy ra cửa nói: “Chị Thiên Tầm bị say xe cho nên hơi mệt, hiện tại chị ấy đang nghỉ ngơi một chút, lời xin lỗi của cô tôi sẽ nói lại.”

Vừa nãy Hoắc Dĩnh Tân còn nổi giận đùng đùng, bây giờ sắc mặt cô ta lại vô cùng bình tĩnh, cô ta liếc mắt nhìn Triệu Minh Kỳ cười giả lả: “Vậy sao, vậy là do tôi không đúng rồi, xin lỗi vì đã quấy rầy cô Tô.”

“Chúng tôi đi đây, mong cô không thấy phiền.”

Đúng lúc này Tang Tử lại gọi hai người lại: “Cô Ho

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp