Liếc Mắt Một Cái Liền Luân Hãm

Chương 26


9 tháng

trướctiếp

Vương Uyển Thu trừng mắt nhìn cô, ánh mắt không tốt, nói:”Tự nhận là không có thì chính là không có à? Chúc Dịch cô quả thật có thể giả làm bạch liên hoa nha. Việc rủ Mẫn Di và Cố Đông Thần cô lập tôi, chẳng phải do cô làm à? Tôi đâm sau lưng cô, thế lúc cô dẫn hai người bọn họ cô lập tôi thì không phải giở trò sau lưng à? Cô đừng có mà nói là trước giờ cô chưa từng làm như thế, cũng chưa từng nghĩ như vậy.”

Vương Uyển Thu nhìn vẻ mặt hoang mang của Chúc Dịch, cười lạnh một tiếng, nói:”Vậy nên mới nói cô chính là trà xanh kĩ nữ nha, còn chính là loại kĩ nữ từ trong xương cốt. Tôi giả vờ? Tôi có giả vờ thì sao, cũng đâu có bằng được đóa sen trắng thơm ngát như cô đâu. Chỉ bởi vì tôi mặc trùng đồ với cô mà cô chạnh lòng, lén lút làm mấy việc sau lưng tôi, trong tối ngoài sáng cô lập tôi. Cô muốn gì thì cô nói thẳng ra, cần gì mà phải giả bộ là bản thân rất rộng lượng, không thèm để ý.”- Ứng dụng T Y T

Chúc Dịch dùng vẻ mặt nhìn tên điên mà nhìn cô ta, nói:”Vương Uyển Thu, cô bị điên à, tôi cô lập cô khi nào? Còn là dẫn đầu nữa.”

“Chúc Dịch à, đã xé rách mặt rồi thì cô còn giả vờ cái gì nữa, cô không mệt à? Tôi còn thấy thắc mắc, tại sao nhiều tên đàn ông bị mù như thế, cứ quấn lên người cô là gì, cam tâm tình nguyện làm cá trong hồ của cô nữa. Tôi đăng bài chính là để cho tất cả mọi người thấy được bộ mặt thật của cô.” Càng nói Vương Uyển Thu càng lên giọng, nói đến mức cả người sắp vì tức giận mà nhảy dựng lên.

Nghe lâu như vậy rồi, Chúc Dịch cũng đã rõ, không quan trọng là cô có cô lập Vương Uyển Thu hay không mà quan trọng là Vương Uyển Thu cảm thấy chính cô cầm đầu việc cô lập cô ta.

Chúc Dịch không chú tâm lắm, đột nhiên nhớ đến một câu danh ngôn trên mạng: Tôi không cần bạn cảm thấy thế, mình tôi cảm thấy thế là được.

Cô đứng thẳng người, thầm nghĩ bây giờ chính là thời cơ thả mồi rồi, liền nói:”Vậy nên đây là nguyên nhân cô đăng bài bôi đen tôi à, còn khổ cực tìm ảnh cấp 2 của tôi. Mấy cái chi tiết phẩu thuật thẩm mĩ, hút mỡ được phân tích kĩ càng chắc đều được cô chuẩn bị kĩ nhỉ.”

Chúc Dịch giống như nhớ đến cái gì đấy, bổ sung thêm:”Đúng rồi còn cái việc Lưu Bác Văn nói tôi muốn đi tố cáo anh ta chắc cũng là do cô châm ngòi hả. Lúc ấy tôi còn thấy sai sai, lúc cô kể bản thân nhìn thấy Lưu Bác Văn đập tổ ong vò vẽ thì chỉ có mỗi ba người là cô, tôi với Lộ Bắc Sầm. Lộ Bắc Sầm thì chẳng thèm để ý đến loại người như Lưu Bác Văn rồi, càng không nói đến việc châm ngòi sự việc, áp dụng phương pháp loại trừ thì chỉ còn mỗi cô thôi. Nói thật thì chắc oán hận của cô với tôi cũng nặng lắm nhỉ.”

Đều đã nói đến mức này, Vương Uyển Thu cũng không thèm dấu giếm gì nữa, thừa nhận:”Là tôi châm ngòi thì đã sao? Lại nói tôi cũng có đổ oan cho cô đâu, không phải cô vẫn tố cáo Lưu Bác Văn lên học viện à?”

Chúc Dịch quả thật sắp bị cái tên điên này làm tức giận đến đau bụng:”Tôi thật sự không có đi tố cáo mà.”

“Tôi cũng đã thừa nhận rồi thì cô còn giả vờ cái gì nữa. Lưu Bác Văn nói với tôi là lãnh đạo đã tìm anh ta nói chuyện. Nếu không phải cô đi tố cáo thì sao lãnh đạo lại biết chuyện này, còn đặc biệt tìm Lưu Bác Văn nói chuyện, cảnh cáo anh ta không được tái phạm nếu không sẽ xử phạt trực tiếp.”

Chúc Dịch có phần ngu người luôn, nói như vậy thì đây chính là lí do Lưu Bác Văn không dám tìm cô nữa rồi.

Anh ta bị lãnh đạo gọi đi nói chuyện.

Trong đầu cô bỗng hiện lên một hình ảnh.

Lộ Bắc Sàm cúi đầu nhìn mu bàn tay bị sưng lên, nói:”Thôi, việc này cứ để mình giải quyết đi, dù sao thì người bị ong đốt cũng là mình chứ không phải cậu.”

Vậy nên là Lộ Bắc Sầm đi tố cáo lên học

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp