Chúc Dịch bị mấy câu nói không đầu không đuôi của Lộ Bắc
Sầm làm cho hoang mang, cô ngẩn người, nửa giây sau mới phản ứng lại, anh đang
nói đến thái độ của cô đối với Lưu Bác Văn.
Thế nên ngay từ đầu Lộ Bắc Sầm đã đứng ở đấy à.
Còn không chờ Chúc Dịch mở miệng, Lưu Bác Văn đã giành
phần nói trước.
“Cậu có ý gì đấy?” Giọng điêụ của Lưu Bác Văn khá khó
chịu:”Không đúng, tiểu tử cậu là cọng hành nào? Còn dám khua tay múa chân trước
mặt lão tử.”
Nói xong, Lưu Bác Văn duỗi tay muốn đẩy anh, Lộ Bắc Sầm
hơi nghiêng người, né đi mà không để chuyện này trong mắt.
Lưu Bác Văn đẩy vào không khí, trọng tâm dồn về phía
trước, lảo đảo, suýt chút nữa là ngã xuống trình diễn màn cẩu gặm bùn.
Trước mặt đàn em chưa theo đuổi được, muốn đánh tên khác
nhưng không thành, suýt chút nữa thì bị ngã chổng vó. Lưu Bác Văn cảm thấy hình
ảnh đẹp trai ngầu lòi mà trước đây bản thân giả vờ xây dựng đều uổng phí, không
chỉ kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà còn đem mặt mũi đi quét rác.
Lưu Bác Văn tức điên lên rồi!!!
Anh ta dựa vào cây liễu đứng dậy, khuôn mặt đầy lửa giận,
đỏ bừng giống như muốn đánh nhau hơn 300 trận với Lộ Bắc Sầm vậy.
Một giọng nữ cao vút bén nhọn bất ngờ vang lên, vang tận
trời xanh:”Lưu! Bác! Văn!”
Ba người không hẹn mà cùng quay đầu, nhìn về phía ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).