Tiên Hiệp Chi Ta Có Một Cái Quan Tài

Chương 46: Địch Sóc


9 tháng

trướctiếp

Diệp Cửu U lặng lẽ xuất hiện, hắn từ trước đến nay đều xuất quỷ nhập thần, giống như bóng ma trong đêm, Diệp Cửu Thu đã quen từ lâu. Bị kéo từ phía sau, nghe thấy là thanh âm của Diệp Cửu U, liền tự động dừng bước, hơi nghiêng người nhìn về phía sau.

Từ góc nghiêng đầu này của y, chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đeo mặt nạ của Diệp Cửu U, ánh trăng lạnh lẽo rơi xuống, chiếc mặt nạ bằng xương hoàn mỹ phản chiếu một tia sáng trắng lạnh lẽo, thần bí ma mị.

Diệp Cửu Thu nhìn đến mê mẩn, đưa tay sờ vào như bị ma nhập.

 Không biết dưới mặt nạ này, ẩn giấu khuôn mặt như thế nào?

 Y hoàn toàn không ý thức được mình đang làm gì, khi cảm nhận được cảm giác lành lạnh từ đầu ngón tay, y chợt giật mình, tỉnh táo lại như vừa tỉnh dậy từ một giấc mộng lớn, từ đầu ngón tay đến cánh tay hoàn toàn cứng ngắc.

Y làm sao vậy Diệp Cửu Thu hoảng sợ nhìn ngón tay của mình, sao dám làm càn với Cửu U như vậy?

Y lo lắng liếc nhìn vẻ mặt của Diệp Cửu U, thấy Diệp Cửu U hình như cũng sửng sốt, sau đó liền hoàn hồn như y, lui một bước tránh ra.

Sau khi phát hiện ra điều này, Diệp Cửu Thu đột nhiên không cảm thấy áy náy. Ngươi nhìn, tuy rằng y động thủ trước, nhưng Cửu U không hề né tránh, lấy lại bình tĩnh, từ từ thu cánh tay đang vươn ra về. Khi cánh tay buông thõng xuống ống tay áo rộng che đi ngón tay, y không khỏi xoa nhẹ đầu ngón tay, có chút tiếc nuối vì sao vừa rồi không thể thừa dịp Cửu U thất thần, đem mặt nạ cởi ra.  

 Nhưng... mặt nạ chỉ có ý nghĩa nếu Cửu U tự mình cởi ra?

 Bằng cách này, y đã xua tan ý nghĩ xấu xa khi bí mật tháo mặt nạ trong khi Diệp Cửu U chưa sẵn sàng.

 Từ đầu đến giờ, Diệp Cửu U không nói một lời nào, ngoại trừ bảo y đừng đi. Diệp Cửu Thu không nắm bắt được vì sao Diệp Cửu U bỗng nhiên xuất thần, lại có bất mãn với hành vi vừa rồi của y hay không, y chớp chớp mắt, mặt dày chuyển đề tài, giống như vừa rồi cái gì cũng chưa từng có.   

“Hắn là ai, Cửu U có biết không?” Vẻ mặt vô cùng ủy khuất cùng tò mò, chỉ chỉ nam tử áo đỏ bên cạnh Phong Ngọc Thư.

 Diệp Cửu U bất ngờ phối hợp với y,  sau khi y hỏi, liền mở miệng trả lời: "Hắn là mệnh thi của Phong Ngọc Thư."

Mệnh thi của sư phụ!

Diệp Cửu Thu mở to hai mắt, trong lúc nhất thời nghĩ đến chiếc quan tài bằng đồng mà sư phụ đang mang, trên tay sư phụ luôn cầm một thanh Trảm Ma kiếm, cả người tiên tư đạo cốt, để cho y tiềm thức đem quan tài kia làm đạo cụ trang sức, càng chưa bao giờ tò mò thi khôi trong đó là dạng gì.   

Y nghiêm túc nhìn qua, mặc dù chỉ có thể nhìn thấy phía sau, nhưng y cảm giác được hắn cùng sư phụ đứng ở bên nhau hài hòa không thể tả.

Người tu luyện cùng mệnh thi thật sự là trời đất tạo thành... Không! Diệp Cửu Thu chột dạ ho khan một tiếng, quả thật là tồn tại huyết mạch tương dung, tín

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp