[Trung Khuyển] Chết Dưới Quang Minh Thảo

Chương 8


10 tháng

trướctiếp

"Côn Luân Huyền Phố còn thể diện gì nữa sao?" Hắn hạ thấp giọng, lần đầu tiên nói như vậy: "Ta giết nhiều người như vậy, có kẻ xấu, có người tốt, có người nào mà không phải vì Côn Luân Huyền Phố mà giết, bọn họ không phải vô tội sao? Môn phái như vậy sẽ vì môn hạ đệ tử giết người vô tội mà cảm thấy mất mặt sao?”

Chưa bao giờ bị Mộc Thanh Phong chống đối như bây giờ nên Mộc Kim nhất thời không có phản ứng, sau đó tức giận bật cười nói: "Nghiệp chướng! Rốt cuộc là lớn rồi, lá gan của người cũng theo tuổi tác mà tăng gấp đôi đấy nhỉ!" Nói xong ông ta lại tung một cước vào ngực Mộc Thanh Phong, sau đó lại đá thêm một cước vào thắt lưng, ép Mộc Thanh Phong kêu lên hai tiếng đau đớn, nằm nghiêng trên mặt đất, không ngừng ho khan, lại phun ra vài ngụm máu.

Hai cước này ẩn chứa nội lực thâm hậu, lại vì tức giận mà gần như phát tiết, quả thực như muốn phong tỏa mọi huyệt đạo cùng nội lực của Mộc Thanh Phong. Cảm nhận được trên người mình đã không còn khí lực, Mộc Thanh Phong nhẹ nhàng cười khổ một tiếng. Nói không chừng, hôm nay hắn thật sự sẽ bị đánh chết ở chỗ này.

Mộc Thanh Phong quả nhiên là hiểu rõ Mộc Kim. Chỉ thấy Mộc Kim xoay người trở lại chỗ ngồi, không nhìn hắn nữa mà chỉ lạnh lùng nói: "Lá gan của ngươi thật lớn, thật sự nghĩ rằng ta sẽ không giết ngươi sao?" Nói xong, sắc mặt của ông ta tràn ngập hận ý: "Chín năm trước ta nên giết ngươi mới phải, không ngờ lại giữ lại tính mạng của ngươi cho đến tận hôm nay. Vậy thì hôm nay vừa đúng lúc, để ngươi đền tội cho nhi tử đã chết của ta!" Dứt lời, ông ta dùng sức hất tay áo, ngồi xuống ghế, phân phó đệ tử bên cạnh: "Kéo nó lại đây, đánh chết cho ta." Ông ta gằn từng chữ một, giọng nói tràn đầy phẫn hận.

Mộc Kim từ trước đến nay luôn là người nói được làm được. Nghe ông ta phân phó như vậy, đệ tử trong phòng ít nhiều cũng không đành lòng, nhưng chẳng có ai vì hắn cầu tình. Đệ tử nhận lệnh đến lấy tính mạng của hắn lại càng không nương tay với hắn. (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)

Kiều Sở nói không sai, nhân duyên của hắn đúng là kém thật... Cũng đúng, hắn nên sớm đền mạng cho Mộc Tung sư huynh, kéo dài đến tận hôm nay, cũng không biết là có muộn hay không. Mộc Thanh Phong nghĩ vậy, chậm rãi nở nụ cười, nhắm mắt lại, tùy ý để người kéo đến giữa phòng.

Gậy hành hình được lấy ra, hai gã đệ tử mỗi người cầm một cây, chia nhau đứng ở hai bên. Hai người liếc nhau, đạt thành đồng thuận, liền nâng gậy lên, mang theo sức mạnh, nện mạnh xuống. Hai người này ra tay không chút lưu tình, cũng là vì muốn Mộc Thanh Phong có thể nhanh chút hơi thở cuối cùng, khiến hắn bớt thống khổ. Đây cũng coi như là sự chiếu cố cuối cùng mà đồng môn dành cho hắn.

Không có nội lực chống đỡ, Mộc Thanh Phong phải chịu đau từng chút từng chút một, trong nháy mắt cảm thấy cây gậy kia như đang đóng đinh vào tận xương tủy hắn vậy, đau đớn lan tỏa khắp cơ thể, nhất thời không nhịn được mà rên một tiếng, trên thái dương lấm tấm mồ hôi. Mà hình côn lại không hề ngừng lại, xé g

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp