[Trung Khuyển] Chết Dưới Quang Minh Thảo

Chương 33: Đổi Tim


9 tháng

trướctiếp

Kiều Sở ngẩng đầu, nhẹ nhàng vuốt tóc Mộc Thanh Phong, lại dùng ngón cái thương tiếc vuốt ve khuôn mặt hắn. Mấy ngày nay, đau đớn cùng mệt mỏi khiến sắc mặt Mộc Thanh Phong rất tệ, khiến nàng cảm thấy khó chịu. Nàng bất giác lại hối hận, cảm thấy mình nên chăm sóc hắn thật tốt, sau đó thúc giục hắn đi ngủ, không nên làm thêm mấy chuyện dư thừa. Nhưng mà trên thực tế, nàng... nàng quả thật là không biết thông cảm cho hắn.

Mà Mộc Thanh Phong quả thật cũng mệt mỏi muốn chết, hắn dựa sát ở bên cạnh Kiều Sở, hắn ôm chặt nàng vào trong ngực mình, đặt cằm lên đỉnh đầu nàng, vẻ mặt an tĩnh, hô hấp đều đặn, đã ngủ say.

Kiều Sở chỉ biết hắn đang ngủ, lại không ngờ rằng, Mộc Thanh Phong vừa ngủ, liền ngủ tận ba ngày.

Bởi vì Mộc Thanh Phong ngủ quá lâu, Kiều Sở vô cùng lo lắng, gọi tiểu nhị đi tìm không ít lang trung, nhưng kết quả đều giống nhau, tất cả đều bảo "Hắn chỉ là đang ngủ", "Nhìn thế nào cũng là đang ngủ".

Không giống Kiều Sở đang lo lắng, Mộc Thanh Phong ngược lại ngủ rất an ổn. Trong ba ngày qua, Mộc Thanh Phong nhắm mắt lại, dáng vẻ vô cùng trầm tĩnh, không khác gì bộ dáng thường ngày. Điều đặc biệt duy nhất chỉ là hắn vẫn cố chấp ôm chặt lấy nàng, không chịu buông tay.

Tuy rằng bị hạn chế tự do bằng cách đặc biệt như vậy nhưng Kiều Sở cũng không bị đói hay khó chịu vì chuyện này. Bởi vì, thần kỳ thay, mỗi lúc đi ăn cơm, Mộc Thanh Phong đều mơ mơ màng màng mở mắt ra, để nàng đi ăn cơm rửa mặt chải đầu, sau đó rất ngoan rất an tĩnh quỳ trên giường chờ nàng, mãi cho đến khi nàng trở về mới chịu nằm xuống. Lúc đầu, Kiều Sở còn tưởng rằng hắn nửa đường tỉnh lại, về sau mới phát hiện, lúc này, kỳ thật ý thức của hắn vẫn là mơ mơ màng màng, so với tỉnh ngủ càng giống mộng du hơn, một chút tỉnh ngủ cũng không có.

Sau nhiều lần như vậy, Kiều Sở cũng không so đo với hắn nữa. Thừa dịp hắn đứng lên, nàng có thể tranh thủ thời gian lau người cho hắn, sau đó dỗ hắn ăn cơm ngon. Những lúc như vậy, hắn đều hết sức phối hợp, nàng không cần quá mức vất vả. Điều duy nhất khiến Kiều Sở đau đầu chính là, mỗi khi thấy Kiều Sở đến gần, hắn nhất định sẽ vươn tay ôm lấy nàng, muốn kéo nàng vào trong chăn. Điều này làm cho Kiều Sở làm việc rất bất tiện, thế nhưng, nếu nàng không cho hắn ôm, hắn sẽ ủy khuất hừ hừ, cố chấp nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy nàng, khiến nàng không khỏi mềm lòng.

Thấy hắn như vậy, Kiều Sở cũng đành phải đẩy nhanh động tác trong tay, mau chóng làm xong việc, sau đó tùy ý theo hắn để hắn ôm vào trong ngực, nhìn hắn dụi vào người nàng rồi tiếp tục ngủ.

Đợi đến khi Mộc Thanh Phong chính thức tỉnh lại, đã là trưa ngày thứ tư.

Buổi trưa, Kiều Sở ngủ trưa tỉnh lại, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp đôi mắt sáng ngời của Mộc Thanh Phong. Đột nhiên thấy Mộc Thanh Phong tỉnh lại, Kiều Sở còn chưa kịp phản ứng. Chớp chớp mắt, nàng mới nhận ra: “A, huynh thật sự tỉnh rồi.”

“Ừm." Thấy Kiều Sở cũng tỉnh lại, Mộc Thanh Phong vội v�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp