[Trung Khuyển] Chết Dưới Quang Minh Thảo

Chương 26: Ta Biết Nàng Ở Đâu


10 tháng

trướctiếp

"Mọi người đều gọi ta là Phỉ Nương, ngươi cũng gọi như vậy là được rồi." Nữ tử thu nhận Kiều Sở nói như vậy. Kiều Sở gật gật đầu, trong lòng tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Nàng không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như vậy, bởi vì Diễm Nương thân là tú bà thanh lâu không rõ tình huống của nàng, thế nhưng tạm thời cho nàng đãi ngộ an toàn như vậy, để cho nàng có thể vượt qua một chút.

Bây giờ đã tạm thời ổn định, nàng cũng đã thoát khỏi sự kiểm soát của Cẩm Y, nàng có thể từ từ tìm cách liên lạc với Mộc Thanh Phong. Kỳ thật, nàng biết, cho dù Mộc Thanh Phong tới cũng không thể dễ dàng cứu nàng đi. Nếu hắn có thể dễ dàng đưa nàng từ thanh lâu ra ngoài, thì cũng không có cách nào giải được cổ trên người nàng. Chỉ cần những con cổ trùng chết tiệt kia còn ở trong thân thể nàng, như vậy mặc kệ nàng ở nơi nào, Cẩm Y đều có thể dễ dàng tra tấn nàng đến chết. Nhưng cho dù như thế, nàng vẫn muốn tìm được Mộc Thanh Phong. Mặc kệ tình huống bây giờ, chỉ cần nhìn thấy hắn, nàng có thể an tâm lại.

Thế nhưng, liên lạc với Mộc Thanh Phong như thế nào đây? Kiều Sở cúi đầu đứng ở nơi đó, trong đầu đều là các loại tiểu thuyết, phim ảnh vượt ngục.

"Đang suy nghĩ cái gì thế?" Ngay lúc Kiều Sở đang suy nghĩ lung tung, thanh âm Phỉ Nương bỗng nhiên cắt đứt suy nghĩ của nàng. Kiều Sở giật mình, ngẩng đầu nhìn nàng. Vóc người Phỉ Nương rất cao, so với Kiều Sở cao hơn gần một cái đầu, ánh mắt Kiều Sở dừng ở ngay vị trí khăn lụa quấn quanh cổ chống rét của nàng. Vóc dáng cao lớn hiếm có của nữ tử của Phỉ Nương tự nhiên làm cho người ta có cảm giác áp bách, thế nhưng, chỉ cần Phỉ Nương cười một tiếng, cảm giác áp bách ấy trong nháy mắt được thay bằng sự quyến rũ, khiến người ta như được tắm trong gió ấm, trong lòng có thoải mái nói không nên lời. Khó trách tướng mạo Phỉ Nương kém thanh tú một chút, nhưng vẫn có rất nhiều nam nhân nguyện vì nàng mà chi tiền.

"Không có gì." Nhìn nụ cười thân thiện của Phỉ Nương, Kiều Sở nhịn không được cũng cười rộ lên, nói: “Chính là... Lần đầu tiên đến, có chút hoảng loạn.”

“Ngươi hoảng cái gì?” Phỉ Nương cười rộ lên, kéo nàng vào phòng, tìm một cái ghế cho nàng ngồi, bộ dáng như hai người là tỷ muội tốt: "Cẩm gia đối xử với ngươi không tệ chứ? Sao có thể để ngươi thật sự xảy ra chuyện gì được?”

Kiều Sở rất trái ý gật gật đầu, tận lực che giấu bối rối trong lòng. Nếu để các nàng biết được rằng họ đang hiểu lầm, vậy thì một giây sau cuộc sống của nàng sẽ trở nên khổ sở.

"Nhắc mới nhớ, ngươi là bởi vì chuyện gì lại bị Cẩm gia đưa tới nơi này?" Phỉ Nương hỏi, xưng hô đã làm quen, tiếp theo còn trách một câu: "Thật là nhẫn tâm.”

Nói dối càng nhiều thì càng khó lừa dối tiếp, Kiều Sở mím môi, bày ra bộ dáng bởi vì khổ sở mà không muốn nói, thấp giọng nói: "Tỷ tỷ... tỷ có thể vài ngày nữa lại tới hỏi không?”

Phỉ Nương thấy nàng như vậy, dừng một chút, sau đó hiểu rõ, cười nói: "Ôi chao

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp