Gả Cho Trúc Mã Là Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 104: Phiên ngoại 3


8 tháng

trướctiếp

Lê Ngưng đến đây đúng là chuyện Bùi Trạc không ngờ tới.

Nàng chính là người không có khả năng đến đây tòm hắn nhất.

Là Lê Ngưng muốn tới tìm Bùi Trạc, sau khi Lục Chỉ Du cùng nàng đến dây cũng đi tìm huynh trưởng nhà mình, Lê Ngưng được Bùi Trạc dẫn đến lều của hắn.

Hắn xốc rèm lên để Lê Ngưng đi vào, trước khi đi vào còn nghĩ đến cái gì đó mới kéo rèm cửa lên, từ bên ngoài có thể nhìn vào trong.

Lê Ngưng không chút khách khí ngồi xuống bàn, khó hiểu hỏi Bùi Trạc.

 “Sao không đóng lại?” Nếu có người đi ngang qua không phải sẽ nhìn thấy bọn họ sao?

Bùi Trạc nói ngắn gọn: “Thông gió.”

Lê Ngưng: “……”

Giữa mùa đông, gió lạnh như băng, Lê Ngưng không hiểu gió này có gì mà cần thông, chỉ có thể nắm chặt áo khoác dày trên người.

Lê Ngưng vẫn chưa ý thức được, hắn đã không còn là một đứa trẻ mười tuổi, nàng cũng không còn là tiểu cô nương, dựa vào tuổi tác hiện tại của bọn họ, nếu ở ở cùng một phòng cũng có thể bị phê bình.

Cửa mở ra, sẽ cho thấy bọn họ quang minh chính đại.

Hắn không giải thích, lặng lẽ lấy áo khoác trên xà xuống, muốn khoác lên người Lê Ngưng lại bị nàng né tránh.

 “Bổn quận chúa không muốn mặc quần áo của ngươi.” Nàng ghét bỏ.

Bùi Trạc đành đặt áo khoác sáng một bên, cũng không ép nàng.

Trên tay Lê Ngưng cầm một hộp đồ ăn, giải thích mục đích nàng đến đây.

 “Bùi a di nhờ ta mang chút thức ăn đến cho ngươi, thuận tiện xem ngươi thế nào.”

Nói xong, Lê Ngưng liếc hắn một cái, dường như đã có kết luận.

Bùi Trạc nhìn nàng mở hộp thức ăn ra, nước canh còn đổ sang một bên.

Lê Ngưng nhìn đồ ăn và thuốc bổ lẫn lộn một chỗ, cau mày vội buông ra, giải thích như không có chuyện gì xảy ra: "Đường tới đây xóc nảy, có lẽ bị đổ ra.”

Nói xong nàng liền đẩy thức ăn qua: “Vẫn còn nóng, nhanh ăn đi.”

Bùi Trạc nhìn rõ đây là phần đồ ăn của hai người, không lập tức nhận lấy.

Nàng đến đây mất hai canh giờ, vốn tưởng đã có đủ cơm trưa của nàng, nhưng nhìn đồ ăn kho coi như vậy, không chịu ăn, còn muốn muốn để hắn một mình ăn hết.

 “Thế nào?” Giọng điệu Lê Ngưng không vui chất vấn: “Ngươi còn dám ghét bỏ? Đây là do Bùi a di cố ý nhờ ta mang đến cho ngươi.”

Bản thân nàng không thích lại càng muốn trả thù hắn, nhưng không chịu để Bùi phu nhân biết mình không bảo vệ tốt hộp đồ ăn, còn cố tình để hắn chịu tội.

Lúc này Bùi Trạc mới nhận lấy, cầm đũa bắt đầu ăn.

Lúc chuẩn bị ăn xong, lại làm như tùy tiện hỏi: “Vậy trưa nay quận chúa muốn ăn cái gì?”

Lê Ngưng một tay ôm mặt, chán nản nhìn xung quanh, nghe vậy có chút khó hiểu, không biết tại sao hắn lại hỏi như vậy.

 “Đương nhiên là trong quân ăn cái gì, bổn quận chúa sẽ ăn cái đó.”

Huống chi nàng cũng tò mò, bình thường Bùi Trạc ở đây ăn cái gì.

Đúng lúc để nàng thử xem.

Bùi Trạc đã ăn xong miếng cuối cùng, nhìn nàng một cái, giả vờ kinh ngạc: “Quận chúa không biết sao? Đồ ăn nơi này đều là dựa vào thủ trưởng, cũng không chuẩn bị thêm phần cho quận chúa.”

Lê Ngưng nhìn hộp đồ ăn trống không, phản bác lại: “Không phải ngươi đã ăn xong rồi sao? Đem phần của ngươi chia cho ta không phải là được rồi sao.”

Bùi Trạc nhăn mày lại, khó xử nói: “Quận chúa có điều không biết, trong doanh có rất nhiều việc phải làm, mỗi ngày đều dùng cơm đúng giờ, không thể quá sớm cũng không thể đến muộn.” Hắn nhìn hộp đồ ăn, cụp mắt: “Còn một canh giờ nữa sẽ đến giờ ăn trưa, bây giờ tuy đã ăn no, nhưng đến lúc đó nhất định phải ăn thêm chút gì đó, nghỉ trưa xong mới có sức.”

Nếu hắn đã muốn ăn nhiều, Lê Ngưng đương nhiên không thể tranh với hắn.

 “Chẳng lẽ không thừa một chút đồ ăn?” Lê Ngưng khó tin hỏi.

Bùi Trạc nghiêm túc gật đầu.

Lê Ngưng kinh ngạc: “Nơi này sao——”

Lo lắng rèm cửa không đóng, Lê Ngưng thấp giọng hỏi nhỏ.

 “Nơi này sao có thể nghèo như thế?”

Nàng suy nghĩ gì đó, một lúc sau m�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp