Năm Tháng Của Các Nàng

CHƯƠNG 15 : NGÀY HẠ


10 tháng

trướctiếp

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến mùa cao khảo, nhưng mà điều này cũng không liên quan gì đến Hà Du vì cô đã lên đại học rồi.

Năm nào trường cấp ba Thân Nam cũng được lựa chọn làm địa điểm thi. Vì phải sắp xếp chỗ trong địa điểm thi nên các đứa trẻ lớp mười và lớp mười một được trường học dẫn đi chơi xung quanh thành phố hai ngày. Lúc nào cũng là lớp mười đi An Trấn, lớp mười một đi Giang Thành. Vì vậy Hà Du biết, mấy ngày này Lục Nam Giai sẽ đi An Trấn.

Cho dù cũng đã từng trải qua, nhưng điều đó vẫn không thể ngăn Hà Du đố kỵ với các đàn em lớp mười  được đi du lịch cùng Lục Nam Giai. May mà sắp gần đến cuối kỳ nên cũng khiến cô chẳng mấy chốc đã bị phân tâm mà không còn quá bận tâm về chuyện đi du lịch của Lục Nam Giai nữa.

Nộp xong bản báo cáo thí nghiệm cuối cùng của học kỳ này, cả người Hà Du thoải mái đi ra khỏi tòa nhà thí nghiệm. Gió đầu hạ mang đến cho người ta cảm giác mát mẻ. Dưới bầu trời trong xanh, dường như tất cả mọi người đều có một tâm trạng tốt.

Hà Du cầm điện thoại lên thì nhìn thấy tấm hình Lục Nam Giai đăng lên mấy phút trước, An Trấn đang có mưa phùn liên tục, phía xa còn có hai ba nhóm học sinh đang đùa giỡn vui vẻ dưới tán ô.

Ngưỡng mộ quá đi… trong lòng nghĩ như vậy rồi thì cô cũng chỉ lặng lẽ nhấn yêu thích.

Mấy tiếng sau, Hà Hoan đột nhiên  gửi tới một tin nhắn. Cuối học kỳ hai chị em đều bận rộn việc của mình, đã không nói chuyện với nhau một khoảng thời gian rồi, vả lại bình thường cũng không có chuyện gì nghiêm túc để nói.

Sau khi tan học thì Hà Du mới mở tin nhắn ra xem, lúc này cô nhận ra Lục Nam Giai đã chụp thêm một tấm ảnh nữa.

Mưa ở An Trấn đã lớn hơn một chút, Lục Nam Giai đang cầm một cây dù màu xanh nhạt, ống kính hoàn hảo bắt trọn góc nghiêng của cô ấy, chụp được những đường nét cân xứng, phông ảnh được làm mờ nên lại càng phô ra được sự xinh đẹp của người trong ảnh.

“Sao em lại có tấm hình này?”

“Em thấy nó trong chín tấm hình mà cô Lý đã đăng.” Hồi lớp mười một và lớp mười hai, Hà Hoan học ở lớp xã hội trọng điểm, giáo viên chủ nhiệm là Lý Ngọc Cầm có mối quan hệ rất tốt với Lục Nam Giai.

“Nhớ ra lúc trước chị rất thích cô giáo Lục nên em gửi cho chị xem đấy. Hi hi, không cần cảm ơn đâu nhé!”

Chậc, Hà Du lười trả lời Hà Hoan nhưng vẫn lưu tấm ảnh đó lại, xem đi xem lại mấy lần rồi cuối cùng vẫn không có gan đặt làm hình nền của điện thoại.

Những tiết học buổi chiều hôm đó, Hà Du không quá tập trung, thỉnh thoảng lại lấy điện thoại ra nhìn tấm ảnh vài lần.

Đã hơn nửa ngày Hà Du đều tơ tưởng mà không tập trung. Buổi tối, khi cô quyết định cứu vãn một chút bằng cách bắt đầu viết luận văn cuối kỳ của môn tự chọn thì Lục Nam Giai lại gửi một tấm ảnh đến.

Trên ảnh là địa danh nổi tiếng của An Trấn, trong một lâm viên(*) kiểu Tô Châu. Trong vườn có một cái hồ, nước mưa rơi xuống mặt hồ tạo thành những đợt sóng lăn tăn.

Lâm Viên(*):khu rừng được sử dụng như một vườn công cộng lớn.

Hà Du cũng không lạ gì nơi này, ba năm trước cô cũng từng check in với bạn  ở chỗ này.

“Năm nay trời An Trần đổ mưa rồi à? An Trấn trong mưa khá đẹp.” Không biết vì sao Lục Nam Giai lại gửi tấm ảnh này nên Hà Du chỉ có thể nặn ra hai câu như vậy.

“So sánh với ảnh lúc trước đi.”

Ảnh gì nhỉ?

Hà Du còn chưa kịp phản ứng thì Lục Nam Giai lại gửi đến một tấm ảnh rất giống như vậy, chẳng qua là trời tron

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp