Trò Chơi Cuộc Sống

CHƯƠNG 11: PHẦN THƯỞNG NHIỆM VỤ


7 tháng

trướctiếp

 

Cơm nước no nê, khuôn mặt mỗi người đều lộ ra vẻ thoả mãn. Tất cả không hẹn mà cùng ngả người ra ghế đưa tay vuốt bụng, ngay cả Trần Tú Tú cũng không ngoại lệ. Tám món ăn mặn và một món canh trên bàn đã bị càn quét sạch sẽ đến cả nước canh cũng chẳng còn lấy một giọt, đĩa đựng thức ăn sạch bong kin kít cứ như từng được người ta liếm. Nếu không phải sợ ông cụ nổi trận lôi đình, Giang Kiến Khang và Giang Kiến Đảng cũng không ngại liếm đĩa. 
Mấy năm trở lại đây, Giang Vệ Quốc ngày một lớn tuổi. Mặc dù cơ thể vẫn còn nhanh nhẹn nhưng thể lực không thể so với trước kia. Vì vậy, kể cả ăn Tết cũng ít khi thấy bữa ăn phong phú giống như hôm nay. Giang Kiến Đảng nhìn đĩa thức ăn sạch sẽ trên bàn, nghĩ về đứa con trai không có một chút năng khiếu nấu ăn nào lại còn chỉ biết ăn không nên thân của mình, lập tức cảm thấy hận sắt không thể thành thép. Giang Thủ Thừa - người đã thi đậu Đại học Y Bắc Kinh và đang trên chuyến tàu cao tốc về nhà không hỏi hắt xì một cái. Anh chàng xoa xoa cánh mũi, thầm nghĩ điều hoà trên chuyến tàu cao tốc này mở hơi lố tay. 
- Sau này mỗi sáng Kiến Đảng đi chợ mua đồ ăn sáng, phải mua đồ tươi, hoàn toàn tự nhiên. Đừng mang mấy thứ phun thuốc trừ sâu và thuốc tăng trọng tới trước mặt tôi. - Sau khi Trần Đốc Tụ và Trần Tú Tú về nhà, Giang Vệ Quốc bắt đầu phân công nhiệm vụ mỗi ngày.   
Giang Kiến Đảng liên tục gật đầu, chất lượng của nguyên liệu nấu ăn có ảnh hưởng trực tiếp đến hương vị món ăn thành phẩm. 
- Mỗi ngày Tiểu Phong học nấu ăn với ông, học cho hoàn chỉnh kỹ năng của ông. Không có kiến thức cơ bản thì sau này làm sao kế thừa quán ăn của ba cháu được, sáng nay cháu còn nấu cái hầm bà lằng gì đó! - Rõ ràng Giang Vệ Quốc rất không hài lòng về món cháo mà Giang Phong đã nấu sáng nay, nói: - Hồi nhỏ học nấu, vừa mới luyện xong kỹ năng thái rau đã cong đuôi chạy, nói rằng học hành quan trọng. Quan trọng con khỉ! Học hành quan trọng cơ đấy, cháu có thể làm gì với ngành Thông tin quang điện tử? Làm bếp còn có tương lai hơn! 
- Năm xưa cụ cố của cháu làm đầu bếp chính ở Thái Phong Lâu, có biết bao nhiêu quan to nhà giàu vung tiền như rác mà còn chưa đặt được một bữa cơm. - Hiển nhiên ông cụ vẫn luôn canh cánh trong lòng về chuyện Giang Phong lấy cớ học tập từ chối học nghề nấu nướng. 
Giang Phong: “...” - Thì hồi đó hắn thật sự thích đi học mà! 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp