Nghiêm Túc, Cười Nhiều Lên Nào

  Chương 10: Vâng lời


10 tháng

trướctiếp

Sau khi dạy xong tiết thứ hai, Nghiêm Túc cầm chiếc điện thoại đã bị tắt chuông trong giờ học lên xem, cô nhóc vẫn còn phàn nàn với kẻ xấu trước rồi hùng hổ gửi đến một tin nhắn: "Đây là phương thức thả con săn sắt, bắt con cá rô*! Không thể tính được!"

(*Nguyên văn là ‘Điếu ngư chấp pháp’ – 钓鱼执法: đây vốn là một thành ngữ để chỉ một vấn nạn quan liêu Trung Quốc khi người chấp pháp liên kết với những tay cò mồi để dụ dỗ, lừa gạt người vô tội phạm tội hoặc nhận tội, sau đó lại ra mặt thực thi hành vi trừng trị đúng theo luật pháp nhằm trục lợi về tài chính hoặc công trạng.)

Nghiêm Túc dựa vào một bên bục giảng, chỉ biết lắc đầu một cách bất lực, anh phát hiện có giảng đạo lý với cô nhóc này cũng vô dụng thôi. Cô nũng nịu, làm điệu bộ dễ thương, xin lỗi, thừa nhận mình không đúng hay pha trò, cũng chính là vì không có câu nào là nói thật. Cho nên, chi bằng nắm trực tiếp vào điểm yếu của cô, rồi trả lời ngay lập tức: "Mấy giờ em tan làm? Anh sẽ đến đón em. Nếu em còn trốn học như vậy nữa, đầu tiên, anh sẽ nói với anh trai của em. Thứ hai, trừ tất cả các điểm thường xuyên của em. Em tự chọn đi.”

Chu Tiếu Tiếu dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, có chết cũng phải giãy giụa: "Đây là hành vi mách lẻo mà! Mọi người đã trưởng thành cả rồi! Làm việc gì cũng nên chín chắn hơn một chút! Anh bình tĩnh một chút đi!"

Nghiêm Túc không hề lay chuyển, anh đã gửi lại đoạn tin nhắn vừa rồi cho cô một lần nữa.

Phải mất một lúc, cho đến khi Nghiêm Túc đã xuống cầu thang và ngồi vào xe, anh mới nhận được tin nhắn cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp từ Chu Tiếu Tiếu. Không phải là cửa hàng pizza lúc trước, mà địa chỉ là ở một khu dân cư gần trung tâm thương mại, thời gian là mười giờ tối.

Nghiêm Túc không nói gì cả, đèn trong ký túc xá của trường sẽ tắt vào lúc mười một giờ tối, Chu Tiếu Tiếu phải mất nửa tiếng để đạp xe trở về lúc mười giờ tối, thật sự là cô đang sử dụng ký túc xá của trường mình như một khách sạn giá rẻ.

Chu Tiếu Tiếu kết thúc lớp dạy kèm vào buổi tối, sau khi chào tạm biệt với phụ huynh đã đưa mình ra cửa, hai tay cô từng bước từng bước đẩy chiếc xe đạp  không mấy đẹp mắt đến cổng khu dân cư thì nhìn thấy Nghiêm Túc đang dựa vào cửa xe, dưới ánh đèn đường chờ cô.

Nhìn thấy Chu Tiếu Tiếu đang chậm rãi đi đến, Nghiêm Túc sải đôi chân dài của mình và chỉ cần hai ba bước là đã đi đến đó, trực tiếp xách chiếc xe đạp trong tay cô, rồi bỏ vào cốp xe SUV, mở cửa ở vị trí phụ lái, thúc giục cô: "Lên xe đi."

Đợi Chu Tiếu Tiếu lên xe rồi, Nghiêm Túc mới trở lại ngồi vào ghế lái, nhưng lại không khởi động xe, mà nghiêng người rồi với tay lấy túi đựng máy tính từ hàng ghế sau, lấy máy tích xách tay ra, bật nó lên, kết nối với wifi và đăng nhập vào hệ thống giáo vụ, sau đó đưa nó cho Chu Tiếu Tiếu, nói: "Mở thời khóa biểu của em lên cho anh xem thử.”

Chu Tiếu Tiếu sửng sốt một lúc, cố gắng giả ngốc: "Anh xem thời khóa biểu của em làm gì? Đây là quyền riêng tư của em mà!"

“Xem xem rốt cuộc em đã trốn học bao nhiêu tiết rồi.” Nghiêm Túc trả lời. Thấy mầm biết cây*, kể từ lúc cô chọn giảng viên dạy lớp vi tích phân và làm thêm vào thứ sáu đến mười giờ tối, Nghiêm Túc đã đoán rằng, chắc chắn là cô không chỉ trốn học có vài tiết.

(*Nguyên văn: 见微知著 ( kiến vi tri trứ): thấy mầm biết cây - nhìn sự vật khi nó mới xuất hiện, có thể đoán biết tương l

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp