Chú quản gia lái xe chở Ninh Tuy ôm Quý
Úc Trình ngồi hàng ghế sau đi tới bệnh viện.
Quý Úc Trình tựa vào người cậu, ôm chặt
eo cậu. Anh khó chịu rúc vào hõm xương quai xanh của Ninh Tuy.
Hàng mày tinh tế của Quý Úc Trình nhíu
chặt như đang chịu đựng cơn đau khủng khiếp lắm. Bờ mi đen dày của anh hơi ướt,
khuôn mặt anh tuấn nóng đỏ bất thường.
Ninh Tuy thử nghe hơi thở khó nhọc của
anh rồi lại xoa trán anh. Làn da từ trán đến hõm xương anh nóng rực.
Anh bị sốt? Anh bị cảm sao?
Chắc không phải vì hôm qua anh nói bị
trẹo chân mà cậu không chịu đỡ, anh cứ cố đi nên bị cảm lạnh đấy chứ!
Bỗng dưng, Ninh Tuy cảm thấy tự trách.
Nói thế nào thì Quý Úc Trình vẫn là người bệnh, vậy mà cậu lại không nuông
chiều người bệnh chút nào.
Nếu nhỡ đâu Quý Úc Trình có chuyện gì
xảy ra thì ông cụ Quý sẽ không tha cho cậu mất.
Thôi, cậu vẫn không nên nghĩ ngợi lung
tung, phải nhanh chóng đưa anh đến bệnh viện xem các bác sĩ điều trị cho Quý Úc
Trình nói gì.
Ninh Tuy sốt ruột giục chú quản gia:
“Chú tăng tốc thêm đi chú.”
Chú quản gia nhìn Quý Úc Trình qua
gương chiếu hậu, cũng cố làm ra vẻ sốt sắng đáp: “Ừ, ừ.”
Ninh Tuy bế Quý Úc Trình xuống xe đặt
lên xe lăn, gấp gáp đẩy anh vào phòng bệnh.
Chú quản gia vội đi tìm đội ngũ y bác
sĩ điều trị cho Quý Úc Trình.
Không bao lâu sau, vị viện trưởng lần
trước đi tới kiểm tra tình hình sức khỏe cho Quý Úc Trình, sau khi lấy ống nghe
để nghe nhịp tim của anh, biểu cảm của ông ta trở nên nghiêm trọng: “Nhịp tim
của cậu cả Quý không đều, cậu ấy mới tỉnh lại chưa được bao lâu, sức khỏe còn
yếu nên không thể kích động cậu ấy… Cần quan tâm và yêu thương.”
Ninh Tuy: “…” Sao cậu có cảm giác nhịp
tim của Quý Úc Trình đều lắm mà.
Ninh Tuy hỏi lại: “Vậy anh ấy có sốt
không bác sĩ? Trán anh ấy nóng lắm.”
Viện trưởng đáp: “Chuyện đó không quan
trọng lắm, uống nhiều nước ấm là được. Cậu ấy ngất chỉ vì sáng thức dậy còn
yếu, hạ đường huyết. Đợi cậu ấy tỉnh lại cho uống chút nước cháo, ăn đồ ngọt và
nghỉ ngơi một lát sẽ khỏe thôi. Tóm lại cậu cả Quý còn đang trong giai đoạn hồi
phục nên cần chú ý chăm sóc cậu ấy nhiều hơn.”
Ninh Tuy nghe thấy thế mới cảm thấy yên
tâm.
Chú quản gia tiễn viện trưởng ra ngoài,
có lẽ hai người đang nói tình hình bệnh của Quý Úc Trình nên đi khá xa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).