Fan Nữ Của Tôi Là Ma

Chương 34


9 tháng

trướctiếp

"Cô……"

Đã đến lúc phỏng vấn cá nhân với Liên Hoa.

Tiểu Béo và Liên Hoa ngồi đối mặt nhau một lúc lâu, không biết nên nói gì.

"Có gì muốn nói thì nói thẳng đi. Lớn như này rồi mà cứ chần chừ mãi.” Liên Hoa sốt ruột chờ đợi, bởi vì ở bên trong mọi người đều đang "an ủi" Vinh Phạn Phạn gào khóc, cho nên Tiểu Béo phỏng vấn cô ở ban công, gió thổi qua lạnh lẽo u ám.

“Chị, hôm nay lúc nhảy bungee… sao chị dám tự nhảy xuống?” Tiểu Béo lớn hơn Liên Hoa sáu bảy tuổi, tiếng gọi chị này đã thể hiện sự kính phục.

Liên Hoa sờ sờ mũi: “Không đáng sợ chút nào, rất kích thích, chơi rất vui.”

"Vậy chị sợ cái gì?"

Câu hỏi này khiến Liên Hoa bối rối, cô sợ cái gì.

Chết đi hoàn toàn? Có vẻ không sợ lắm, dù sao cô cũng chán sống rồi.

Xuống 18 tầng địa ngục? Cũng không sợ lắm, dù sao có Liên Kiều che chở cho cô.

Liên Hoa vắt óc hồi lâu, cuối cùng lắc đầu: "Không biết, tạm thời không sợ cái gì cả.”

Tiểu Béo đã ở bên cô nhiều ngày nên hiểu cô phần nào, anh biết rằng những gì Liên Hoa nói là sự thật.

Trong lòng ngưỡng mộ cô.

Thật lợi hại, trên thế giới này có rất ít người có thể sống mà không sợ gì cả.

"Vậy chị có cảm thấy hôm nay mình nói quá khích không?"

Liên Hoa nửa nằm trên ghế, thoải mái dựa vào đệm mềm, trong tay cầm một chén trà ấm, hiếm khi cô có thể bình tĩnh chậm rãi nói chuyện: "Ai cũng có khuyết điểm và vết nhơ, có một số khuyết điểm chính là vết bớt, là do trời sinh như vậy. Một số khuyết điểm là vết thương. Khuyết điểm của Vinh Phạn Phạn là vết thương đang thối rữa nhưng lại dùng băng cá nhân hoạt hình để che đi. Khi nào vết thương này sẽ lành? Không thể chữa lành được, sẽ chỉ ngày càng tệ hơn, càng ngày càng đau, càng ngày khiến người khác khó chịu, sao không tìm một con dao sắc, chịu đau một chút, cắt bỏ hết thịt thối, vết thương sẽ tự nhiên lành dần.”

"Vết sẹo để lại đó chính là vết nhơ, sẹo tuy không đẹp nhưng vô hại, không giống như vết thương, nếu không chữa trị sẽ trở nên nghiêm trọng hơn.” Liên Hoa nhấp một ngụm trà giải khát. "Người đáng thương nhất chính là tôi, toàn thân đầy vết thương, toàn thân đầy sẹo.”

Khi tiếng khóc của Vinh Phạn Phạn dần nhỏ lại, cuộc phỏng vấn với Liên Hoa cũng kết thúc: “Tôi đi tắm đây, ai u, lạnh quá.”

Tổng đạo diễn nhìn bóng lưng của cô, không ngừng gật đầu: "Là người thông minh, thật sự nhìn không ra năm nay cô ấy mới mười chín tuổi.”

"Vậy chúng ta có can thiệp phần sau không?"

Tổng đạo diễn cười nói: "Chờ hai điểm dừng cuối cùng rồi nói sau, nếu không được thì cắt bớt một số đoạn đi.”

Cãi nhau xong vẫn còn ghi hình, cuối cùng vẫn phải có một cảnh hai người làm lành lại như cũ để thể hiện “ý nghĩa của chuyến đi”.

Liên Hoa không biết rằng xung đột nhỏ giữa cô và Vinh Phạn Phạn đã trở thành tâm điểm của chương trình, cô đang ngâm mình trong bồn tắm tận hưởng cảm giác được bao quanh bởi làn nước nóng.

Vu Tử Quân mở cửa phòng tắm ra bị vẻ mặt mê ly của cô làm cho buồn cười: “Có cần đắp mặt nạ cho em không, gần đây thời tiết rất hanh khô.”

"Được đó, được đó, đúng rồi, thêm một ly rượu nữa, rải vài cánh hoa vào bồn tắm, không phải trong phim truyền hình thường diễn như vậy sao.”

"Em xem phim truyền hình gì vậy, ha ha, đợi chút, đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp