Thiếu Gia Sở Lần Đầu Trở Thành Giấm Vương

CHƯƠNG 155: KẾT THÚC


8 tháng

trướctiếp

"Một người chồng ôm vợ của mình, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, sao lại không có lý lẽ gì được?" Sở Mạch Diễn nhíu mày.

"Ai là vợ của anh chứ? Chúng ta đã ly hôn rồi!"

Bạch Chỉ cắn môi, nói một cách bất mãn, cô vừa nói vừa giãy dụa, muốn rời khỏi lòng ngực của Sở Mạch Diễn rồi đi xuống. Ai ngờ Sở Mạch Diễn ôm càng chặt hơn, hoàn toàn không cho cô cơ hội để vùng vẫy.

"Là em đó! Ngoài em ra, còn ai vào đây nữa." Anh cúi đầu xuống, thì thầm vào tai cô mấy lời xấu xa: "Chỉ Chỉ, em đừng tưởng anh không biết, tờ giấy ly hôn đó, em vẫn chưa ký tên vào. Chúng ta vẫn là vợ chồng hợp pháp!"

Sao anh lại biết cô không có ký vào đơn ly hôn?

Bạch Chỉ cảm thấy cô hỏi câu này thật là ngốc!

Không có tờ đơn ly hôn, thủ tục ly hôn của hai người sẽ không được tiến hành, anh không có khả năng không biết được điều này...

"Đúng vậy! Em không ký nó nhưng không phải chính anh đơn phương tuyên bố ly hôn hay sao? Hơn nữa không phải anh còn thông báo với tất cả mọi người sẽ đính hôn với cô em gái Nguyệt nhi của anh hay sao!"

"Cô bé ngốc, đó chỉ là kế sách tạm thời thôi." Sở Mạch Diễn nhìn thấy gương mặt uất ức của Bạch Chỉ, anh đặc biệt đau lòng, giọng nói lập tức trở nên dịu dàng: "Chỉ Chỉ, anh xin lỗi, đã để cho em chịu ấm ức rồi..."

Trong khi nói chuyện, anh cúi đầu xuống, nhẹ nhàng đặt lên trán của cô một nụ hôn.

"Anh sợ sẽ đem đến cho em nguy hiểm nên mới làm như vậy..." Sở Mạch Diễn chậm rãi nói, có một số việc đã đến lúc nói cho cô biết.

Anh bắt đầu chậm rãi kể cho cô biết vì sao mình lại đột nhiên rời đi, vì sao lại đột nhiên tuyên bố đính hôn với Hứa Nguyệt Nghiên...

Bạch Chỉ ở một bên lắng nghe anh kể tất cả những chuyện đã xảy ra trong một năm nay, trong lòng cô rối bời.

Tuy rằng Sở Mạch Diễn kể lại nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay nhưng Bạch Chỉ lại rất rõ ràng, trong một năm này anh đã phải trải qua những chuyện nguy hiểm như thế nào.

Trái tim của cô, không hiểu sao lại phập phồng theo, đặc biệt đau lòng cho anh.

"Sở Mạch Diễn, sao anh lại không nói cho em biết từ sớm? Em không sợ nguy hiểm..."

"Bởi vì anh yêu em." Sở Mạch Diễn nhìn cô một cách chân thành: "Anh không muốn để em gặp bất kỳ nguy hiểm nào."

Cả người Bạch Chỉ cứng đờ, bởi vì cô vừa nghe được Sở Mạch Diễn nói yêu cô!

Mặc dù cô đã sớm đoán được tình cảm của Sở Mạch Diễn đối với mình nhưng việc đoán được cùng với việc nghe chính miệng anh nói ra, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

"Chỉ Chỉ, anh yêu em."

Cuối cùng, Sở Mạch Diễn để Bạch Chỉ xuống dưới, sau đó hai người đối mặt nhau, đôi mắt đen láy của anh nhìn cô thật lâu, gằn từng chữ một.

"Anh...từ khi nào thì bắt đầu...thích em?" Bạch Chỉ theo bản năng hỏi.

Kết hợp với những gì mà Sở Mạch Diễn đã làm với cô một năm trước, không khó để đoán được anh yêu cô, hơn nữa còn là yêu sâu đậm. Chỉ là cô không thể nghĩ ra được, thời gian hai người quen nhau cũng không dài nhưng tình cảm của anh dành cho cô dường như đã tích lũy từ rất lâu.

"Đã từ rất lâu rồi..."

"Rất lâu là bao lâu?"

"Sáu năm trước..."

"Sáu năm?"

Sáu năm trước? Sao cô không nhớ rõ cô từng gặp anh sáu năm trước nhỉ?

"Em có nhớ rõ, có một lần em đã cứu một người trong rừng r�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp