Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn về tới thôn, chớp mắt một cái đã bị mọi người vây quanh lớp trong lớp ngoài, bọn họ đi ra ngoài hơn nửa tháng, đối với người dân trong thôn mà nói thì giống như là đi hơn nửa năm rồi vậy.

“Hiểu Mạn và Tạ…à và Khương Minh Đồ đã trở lại!”

“Hai người đi tới nhà họ Khương? thanh niên trí thức Khương đi đâu rồi.”

“Tạ… cơ bắp Khương Minh Đồ phát triển không ít nhỉ?”

Tạ Minh Đồ che chở cho Tô Hiểu Mạn tránh khỏi từng vòng từng vòng người dân trong thôn đang vây quanh hóng hớt, bọn họ mồm năm miệng mười hỏi chuyện về nhà họ Khương, hỏi bọn họ sau khi trở về nhà họ Khương thế nào, sau này còn trở về thôn hay không, Tô Hiểu Mạn cũng tùy tiện mà trả lời vài câu.

Mấy ngày bọn họ đi, trong thôn cũng không có bao nhiêu chuyện xảy ra cả, chỉ có duy nhất một chuyện lớn đó là, mấy ngày hôm trước có tuyết rơi, ngôi nhà của nhà họ Tạ ở đột nhiên sập, bị tuyết đọng đè sập, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều không nghĩ tới.

“Ngôi nhà của nhà họ Tạ ở không phải rất rắn chắc sao? Tại sao tuyết mới rơi vài ngày mà đã sập?”

“Tôi thấy là do nhà ông ta làm quá nhiều chuyện trái với lương tâm.”

“Báo ứng đó! Gây tai hoạ cho con trai nhà người khác mà.”

Ngôi nhà của nhà họ Tạ đang ở bị sập mất vài phòng, hai gian phòng mà anh cả Tạ đang ở kia cũng bị sập theo, vừa đúng lúc bọn họ cũng đã chia nhà ra ở riêng rồi, anh cả Tạ dẫn theo Tần Tú Anh cùng mấy đứa con, tìm thêm người, sửa lại mấy gian phòng đất để lương thực trước kia ở tạm.

Phòng ở bị sập, nghiêm trọng nhất là mấy căn phòng của ông Tạ và anh hai Tạ, nhà cũng cũng bị đổ, củi gạo mắm muối bị chôn ở phía dưới, ông Tạ phải mất rất nhiều công sức mới moi được vài thứ ra ngoài.

Số tiền mà trước kia Tôn Mai cất giấu hiện giờ đều rơi vào tay ông Tạ, ông ta nhìn mấy căn phòng bị sập kia, bên tai lại nghe thấy tiếng mọi người xung quanh bàn tán sôi nổi, thở dài, tìm người tới dựng tạm mấy cái lều, mọi người trong nhà miễn cưỡng ở trong lều tranh.

Đứa bé Tạ Diệu Tổ này đã từng là đứa cháu bảo bối của Tôn Mai làm sao có thể chịu được cảnh sống như thế này, ồn ào muốn đi theo mẹ đẻ Hứa Diễm Lan về nhà bà ngoại.

“Muốn đi về nhà bà ngoại cơ! Muốn đi về nhà bà ngoại cơ!”

Dáng người Hứa Diễm Lan đã từng đẫy đà bây giờ lại gầy ốm đi không ít, sắc mặt tiều tụy, mặc kệ cho Tạ Di

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play