Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

CHƯƠNG 25: VƯƠNG ĐỒNG TIỀN


10 tháng

trướctiếp

“Đừng đừng đừng có đánh nhau nữa, đều là người cũng thôn mà.”

“Mọi người tới, ai lên đi! Đi lên giữ chặt họ lại!”

“Hòa khí sinh tài*!”

*Hòa khí sinh tài: giữ được sự hòa hợp, vui vẻ thì tài sản sinh sôi nảy nở, sự hợp tác được mở rộng lâu dài, sự hạnh phúc của con người được thăng hoa, viên mãn.

….

Chủ nhiệm hội phụ nữ thu loa lại, tiến lên giữ chặt cánh tay chị Thuận, mấy bác gái chị gái khác thì ghìm chặt chị ba Kim.

Phụ nữ ở nông thôn đánh nhau, nếu không dùng móng tay cào thì sẽ nắm tóc nhau, lúc này đầu tóc hai người đều tán loạn, chị Thuận nhổ một ngụm nước bọt, tóc của chị bị đối phương cố tình kéo một nắm, đau tới mức nhe răng trợn mắt.

Chị ba Kim cũng không khá hơn là bao, mặt bị cào ra vài vết máu, hai cánh tay bị mấy người phụ nữ kéo ra phía sau, mà cô ta vẫn còn dãy dụa kêu to: “Con chó Thuận, mày là kẻ khắc chết cả nhà, tao muốn liều mạng với mày…”

“Buông mẹ tôi ra!”

“Kim Gia Bảo cháu muốn làm gì?”

“Tần Hậu Anh cô dạy dỗ thằng con trai của cô cho tốt!”

Chủ tịch hội phụ nữ thét lên: "Điên hết cả rồi! Làm sao có thể để cho trẻ con làm loạn như vậy! Nhất định phải phê bình”

Kim Gia Bảo tuy nhỏ tuổi nhưng sức lực lại rất lớn, một nhát cuốc đập mạnh xuống đất, đầu cuốc cắm sâu vào trong đất phát ra âm thanh vô cùng chói tai, nó cười ha hả, thấy dáng vẻ mấy người lớn bị hành động của mình dọa sợ thì vô cùng đắc ý.

Giây tiếp theo, khi nó muốn kéo cuốc lên, lại phát hiện ra cái cuốc đã bị kẹt chặt trên mặt đất, sức bình thường không thể nhấc lên được, vì vậy cả hai tay Kim Gia Bảo nắm lấy cán cuốc dùng toàn bộ sức của bản thân để kéo cuốc lên.

“Bang” một âm thanh chói tai vang lên.

Kim Gia Bảo không đứng vững mất đà lùi về phía sau, cái cuốc trong tay cũng theo đó bay về phía sau, nó không may vấp phải cục đá bị ngã ngồi trên đất, cái cuốc cũng theo đó tuột khỏi tay, đầu cuốc sắc nhọn “Bang” một cái đập thẳng giữa trán thằng nhóc, máu lập tức chảy không ngừng.

Vụ tai nạn này khiến những người xung quanh vô cùng khiếp sợ.

Tần Hậu Anh gào khóc thét lên: “Gia Bảo, bảo bối của mẹ!!!!!!!!”

“Xảy ra chuyện rồi!! Xảy ra chuyện rồi!!!”

“Lần này muốn chết người rồi!!!”

“Nhanh nhanh nhanh, nhanh bế thằng bé lên, đưa đến bệnh viện xã!!”

Trong lúc nhất thời, những người xung quanh đều nhốn nháo cả lên, một người đàn ông vội bế Kim Gia Bảo lên chạy thẳng đến bệnh viện, thằng nhóc tự hào, kiêu ngạo trước đó đã ngăn cản cuộc cãi vã của mẹ nó với người khác bằng cái đầu bị vỡ của mình.

Những người đến sau xem cuộc vui không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy trên mặt đất có vết máu.

“Làm sao vậy làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

“Hai người phụ nữ nhà họ Tằng gia và nhà họ Kim đánh nhau vỡ đầu à?”

“Ai đã xảy ra chuyện thế?”

“Là Kim Gia Bảo, đứa con trai bảo bối nhà họ Kim.”

“Hả? Sao lại độc ác như vậy, ngay cả trẻ con cũng không tha!?”

“Là do Kim Gia Bảo tự mình lấy cuốc đập chính mình, mọi người phải về nhà dạy con nhà mình không được tùy tiện cầm cuốc, lưỡi hái, không cẩn thận khiến mình bị thương.”

“Hả?!”

*

Kim Gia Bảo ở bệnh viện xã khâu vết thương, băng bó xử lý vết thương xong, bác sĩ y tá nói phải nằm viện một hai ngày để quan sát tình hình.

Tần Hậu Anh khóc, trên mặt tràn đầy nước mắt nước mũi, miệng không ngừng kêu rên: "Bảo bối của mẹ, bảo bối của mẹ, bảo bối duy nhất của mẹ ơi…”

Nhớ tới việc trên đường đi, đứa con Kim Gia Bảo của mình chảy nhiều máu như vậy, Tần Hậu Anh chỉ cảm thấy vô số thịt trên người chính mình như bị người ta xẻo đi vậy, đau đến nỗi cô ta muốn hét toáng lên cho tất cả mọi người biết.

Chồng của cô Kim lão tam đang ngồi bên cạnh hút thuốc, vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc.

Hộ sĩ cau mày: “Đừng khóc nữa, bệnh nhân cần được nghỉ ngơi.”

“Bảo bối của mẹ, bảo bối của mẹ….” Tần Hậu Anh như thể không nghe thấy, vẫn thì thào nói.

Lão tam nhà họ Kim phun ra một làn khói: “Sao em lại đi cãi nhau với nhà họ Tằng.”

Không nhắc đến người nhà đó còn không sao, một khi nhắc đến đôi mắt Tần Hậu Anh đỏ ngầu, cô ta nghiến răng nghiến lợi tức giận nói: "Con đàn bà khốn nạn đó, tất cả đều do con đàn bà đó làm hại, cô ta muốn giết bảo bối của em, bảo bối của mẹ, con trai ơi, đều là lỗi của cô ta, em muốn cô ta trả giá bằng mạng sống, em muốn cô ta trả giá bằng mạng sống của mình…..”

“Em muốn đi báo cáo với thư ký!! Em muốn báo cáo với thư ký!!”

Lão tam nhà họ Kim nói: “Vết thương trên đầu Gia Bảo không phải do cô ta gây ra, dù bây giờ em đi báo cáo với thư ký cũng không liên quan gì cô ta cả.”

Tần Hậu Anh khóc nói: “Oan uổng quá, Gia Bảo nhà chúng ta còn oan hơn cả Đậu Nga, Gia Bảo đáng thương của mẹ, chẳng lẽ cứ để mặc cho Gia Bảo của chúng ta bị thương vô ích sao?”

“Nhất định phải để con đàn bà thối tha kia phải trả giá thật đắt.”

“Lão họ Kim kia, nếu anh còn là bố của Gia Bảo thì nhanh đi tìm tên côn đồ đến đốt phòng nuôi tằm của con đàn bà chó Thuận kia đi, đốt hết chỗ tằm mà cô ta nuôi.” Giọng nói của Tần Hậu Anh càng thêm độc ác nói.

Lão tam nhà họ Kim do dự: “Phóng hỏa là phạm pháp, nếu bị bắt đó chính là…”

“Chẳng lẽ cô ta hại Gia Bảo nhà chúng ta ra nông nỗi này thì không phải phạm tội sao? Em không tin không làm gì được cô ta, anh đi tìm một tên côn đồ đến đốt phòng nuôi tằm của cô ta, đến lúc đó, ai biết là do chúng ta làm, cũng không làm gì được hai chúng ta.”

“Không tìm thấy tên côn đồ thì đi tìm ăn mày, nếu tên đó chạy thoát thì ai có thể điều tra ra là do chúng ta làm.”

“Chẳng lẽ anh muốn nhà họ Kim chúng ta trở thành trò cười trong thôn sao?”

“Bảo bối, con trai bảo bối đáng thương của mẹ.”

Lão tam nhà họ Kim nhìn đứa con trai nằm trên giường bệnh của mình, băng vải cuốn trên đỉnh đầu thằng bé tràn đầy vết máu, mặt mũi trắng bệch, đây là đứa con độc đinh của nhà họ Kim bọn họ, nếu như Gia Bảo không còn, anh sống còn có ý nghĩa gì nữa, gốc rễ của nhà họ Kim đấy.

Trong ánh mắt anh hiện lên một tia ác độc, Tần Hậu Anh nói đúng, bọn họ thuê một tên côn đồ đến chỗ đó đốt lửa, dù có đoán được là do nhà họ làm nhưng không có chứng cứ thì cũng không thể làm gì được nhà họ Kim bọn họ.

Nếu như không làm cái gì, về sau bảo bối nhà bọn họ chẳng phải sẽ bị mọi người cười nhạo sao, thể diện nhà họ Kim đều bị mất hết.

*

Hôm sau, lão tam nhà họ Kim cũng không quay về thôn, anh ta lén lút đi đến thôn Hàng Quán bên cạnh, tìm thấy tên côn đồ lang thang Vương Đồng Tiền của làng đó, Vương Đồng Tiền là kẻ vô cùng lười biếng, suốt ngày chỉ biết làm mấy việc trộm cướp, nhà nghèo đến nỗi không có nổ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp