Kẹo Mạch Nha

Chương 36


10 tháng

trướctiếp

An Vu không xem tin nhắn nữa, cô nhét điện thoại vào trong túi.       

“Du Ninh, Noãn Xu có phải sẽ tham gia trận chung kết nhảy cao đúng không?”           

Trình Du Ninh lấy lại tinh thần: “Đúng vậy, sắp bắt đầu rồi, bọn mình đi qua đó thôi.”          

An Vu gật gật đầu nói được.

Đường chạy đã được dọn dẹp sạch sẽ, Trình Du Ninh kéo An Vu đứng ở một bên, tuyển thủ tham gia chạy đường dài từng người từng người một chạy qua người các cô.             

Mặt trời ló đầu ra khỏi những đám mây, nhiệt độ đang dần tăng lên, An Vu cởi áo khoác ra, trên người chỉ còn chiếc áo Polo ngắn tay.   

Dưới ánh nắng chói chang, các tuyển thủ chạy đường dài không ngừng thở hổn hển, kiên trì chạy từng vòng một. 

Trình Du Ninh thở dài nói: “Thật khâm phục mấy người họ.” 

Đoàn người chạy lướt qua, các cô gái chạy nhanh trên đường chạy, ngay lúc này một bóng người lạc lõng, lết từng bước nhỏ chạy trên đường đua.                 

An Vu dừng chân, là Chu Linh.

Cô gái với dáng người gầy gò ốm yếu, trên người mặc bộ đồng phục của trường, quần váy được đổi thành chiếc quần đùi thể thao màu đen.    

Cô ấy bị những tuyển thủ khác bỏ xa ở phía sau.  

“Người đó là ai vậy, đây là chạy hay là bò thế.”     

“Ha ha ha, này cũng chậm quá đi, bà nội tôi đi bộ còn còn nhanh hơn cậu ta.”            

“Thở hổn hển giống như trâu vậy, dáng vẻ cũng thật xấu xí.”  

“A, tôi biết rồi, không phải lớp 11A12 sao.”  

“A, nhìn giống với người đội sổ, hình như tên là Chu Linh thì phải.”     

Chu Linh từ khúc cua chạy về phía đường thẳng, người đứng ở bên cạnh đường chạy muôn hình muôn vẻ, bọn họ nhìn cô ấy với ánh mắt trêu chọc.       

Chạy 3000m đường dài, Chu Linh đã chạy được một nửa, từ trước đến nay sức chịu đựng của cô ấy không được tốt, lúc này cổ họng nóng rát như bị lửa đốt, vầng trán đã sớm ướt đẫm mồ hôi, tóc mai dính sát vào mặt.   

Ánh mắt mắt của người đi đường rơi xuống người cô ấy, những từ ngữ giễu cợt chui thẳng vào tai, Chu Linh cắn răng thật chặt, siết chạy quả đấm chạy về phía trước.            

Ánh mắt của An Vu dõi theo bóng lưng của cô ấy.       

Trình Du Ninh thấy cô dừng lại, khó hiểu hỏi: “An Vu, làm sao vậy?”

Cô ấy thấy An Vu không đáp, cũng quay đầu nhìn sang, sau đó nhìn thấy Chu Linh.

“Chu Linh?” Trình Du Ninh lên tiếng.

An Vu: “Cậu quen cô ấy sao?”         

“Có quen.” Trình Du Ninh gật đầu, nụ cười dần phai nhạt, cô ấy nói: “Trước kia học cùng một lớp, thành tích hai người bọn tớ đều không tốt.”      

Cô ấy liếc mắt nhìn theo bóng lưng lảo đảo của Chu Linh: “Cô ấy cũng chạy 3000m.”       

An Vu đột nhiên nhớ lại lần đăng ký cuộc thi thể thao ngày hôm đó ở lớp 11A12, nếu như cô không chuyển sang 11A8 thì chắc hẳn lần này cũng sẽ bị ép tham gia cuộc thi chạy 1500m.     

Cô nhớ lúc ủy viên thể dục viết tên cô xong thì đi đến chỗ của Chu Linh, lúc đó mặt mũi cô ấy trở nên trắng bệch.           

Rất rõ ràng, Chu Linh không giỏi chạy đường dài cũng bị ép tham gia.              

Vì chi viện cho những đội viên chạy đường dài, mỗi lớp học đều có trợ thủ đứng ở làn trong đưa nước. 

Cô gái làm nhiệm vụ đưa nước của lớp 11A12 đang đứng ở trên làn đường thẳng, nghe thấy lời nghị luận của lớp khác thì mắng một câu thật mất mặt.    

Cô ta đặt ly nước xuống đất, vỗ tay trực tiếp rời đi.   

An Vu nhận ra người đó, cô gái kia là một trong những đàn em của Trình Bạch Hủy.    

“Cậu nhìn xem, lớp này chính là như vậy.” Trình Du Ninh châm biếm nói: “Thành tích là trên hết, người đứng cuối không hề có tiếng nói, đáng thương bị người khác bắt nạt.”    

An Vu rũ mắt, nghiêng đầu nhìn Trình Du Ninh nói: “Tớ đi đến căng tin mua nước, Du Ninh cậu đi chờ Noãn Xu trước đi.”        

Hai người tách nhau ra ở sân thể dục, An Vu đi đến căng tin .  

Có rất nhiều người đang đứng ở căng tin, An Vu lấy hai chai nước ở trong tủ lạnh, đi qua khu vực bán kẹo cô hơi dừng lại.      

Loại chocolate bán trong căng tin quá ít, không có loại mà Giang Sóc cho cô.               

Cô suy nghĩ một chút, cuối cùng mua một hộp kẹo bạc hà, chọn vị cam hỗn hợp, cô nhớ hình như anh thích ăn chua.       

Thanh toán xong, An Vu ôm nước quay lại sân thể dục.       

Cô tìm một góc rồi yên lặng đứng chờ ở đó, cuộc thi 3000m vẫn đang còn tiếp diễn, hạng nhất kéo dãn khoảng cách những người sau mấy vòng.               

Nội dung này lớp 11A8 không có ai đăng ký.      

Lúc bảng dự thi được dán lên, cô nhìn thấy nội dung này được để trống thì nghi hoặc hỏi Chu Noãn Xu, Chu Noãn Xu cười nói nội dung này quá mệt mỏi không ai muốn đăng ký cả.    

Nguyên tắc sắp xếp tuyển thủ dự thi của lớp bọn họ chủ yếu dựa vào ý nguyện và năng lực, nếu nội dung không có ai giỏi hơn nữa mọi người đều không muốn tham gia thì cứ bỏ trống ở đó. Bùi Hưng Nhân cũng không ép buộc học sinh hay là chơi trò bốc thăm may rủi.       

Điều bất hạnh chính là Chu Linh không học ở lớp 11A8, chủ nhiệm của cô ấy cũng không phải Bùi Nhân Hưng.               

Những tuyển thủ của lớp khác lảo đảo chạy qua người An Vu, lúc họ lướt qua cô, cô sẽ nhẹ nhàng nói một câu cố lên.  

Cô đợi rất lâu cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng người đang chậm rãi chạy lại.         

Cả người Chu Linh gần ướt đẫm, động tác của cô ấy cực kỳ ch�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp