Những
học sinh thật sự ở lại trường học vào mùng một cũng không nhiều, chỉ có những
người nhà rất xa mới lựa chọn ở lại trường.
Chỉ
là bọn trẻ ở tuổi này phần lớn đều còn nhỏ, hơn nữa còn là lần đầu tiên sống xa
nhà.
Sau
khi những náo nhiệt vào ban ngày trôi qua, vừa đến buổi tối, ngủ ở một nơi xa
lạ, trong lòng dần dâng lên cảm giác không thích nghi được.
Hơn
nữa buổi tối lại tắt đèn sớm, bọn họ trằn trọc không ngủ được, nhìn xung quanh
một mảnh tối om, tất cả những sự tủi thân và cảm giác nhớ nhà nhất thời trào
dâng trong lòng.
Đêm
khuya.
Chu
Thanh Thành cũng trằn trọc không ngủ được.
Mặc
dù đây không phải lần đầu tiên cậu nhóc sống xa nhà, nhưng đây là lần đầu tiên
phải ở lại trường.
Giữa
đêm hôm khuya khoắt, tiếng khóc loáng thoáng truyền đến, Chu Thanh Thành càng
thêm thấp thỏm.
Nghe
nói mọi trường học đều được xây trên những bãi tha ma, vậy nên không phải là ma
đang khóc đấy chứ?
Ký
túc xá tổng cộng có sáu người, ngoại trừ cậu và Tiểu Du ra thì còn bốn người
nữa.
Trùng
hợp là bốn người khác dường như cũng không ngủ được
Chu
Thanh Thành không nhịn được lặng lẽ nói một câu: "Các cậu có nghe thấy
tiếng khóc không?"
Giọng
của những bạn cùng phòng khác run rẩy trả lời: "Có, có."
Có
một người sợ hãi mà nói: "Sẽ không phải là, không phải là có ma đấy
chứ?"
"Đừng
nói nữa!"
"Chắc
là không phải, là tiếng con gái khóc."
Bạn
cùng phòng n ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.