Nói thật, mặc dù Trang
Ngạn Du biết chính mình vô nhân tính, nhưng cậu lại cảm thấy anh em tốt của
mình vô nhân tính hơn cậu nhiều.
Cậu không ngốc, trước
đó Ôn Trầm Tập luôn nói rằng mối quan hệ giữa anh và Chu Thanh Thành không tệ,
nói với cậu rằng Chu Thanh Thành rất tốt, còn nói gì mà hy vọng cậu có thể kết
bạn nhiều hơn, cho nên anh mới hy vọng cậu và Chu Thanh Thành làm quen với
nhau.
Bây giờ lại nói là
không quen?
Bây giờ lại nói là chán
ghét người ta?
Trang Ngạn Du nhìn vào
mắt Ôn Trầm Tập, do dự muốn nói lại thôi.
Cho dù đối phương là
anh em tốt của mình, lúc này Trang Ngạn Du cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Hình như A Tập nhà cậu
hơi… lươn lẹo?
Ôn Trầm Tập bình tĩnh
đứng đó, mặc cho Trang Ngạn Du ngắm nhìn.
Như thể anh không sợ sự
thăm dò của cậu chút nào, thẳng thắn vô tư, cậu nói cái gì thì là cái đó.
Đôi mắt nhìn Trang Ngạn
Du cũng tràn đầy kiên nhẫn và dịu dàng, dường như chỉ cần là thứ cậu muốn có,
là việc cậu muốn làm, người đàn ông ấy sẽ luôn ủng hộ cậu vô điều kiện, phối
hợp với cậu.
Một lúc lâu sau, Trang
Ngạn Du mới nói: "Không phải tôi chán ghét cậu ta."
Ôn Trầm Tập:
"Không quan trọng."
Trang Ngạn Du:
"Cậu ta là em trai anh."
Ôn Trầm Tập:
"Không quan trọng."
Trang Ngạn Du:
"Nhưng các anh là anh em mà."
Ôn Trầm Tập: "Cậu
ta họ Chu, tôi họ Ôn."
Trang Ngạn Du:
"Ồ."
Dừng lại hai giây,
Trang Ngạn Du nhìn người anh em của mình với ánh mắt phức tạp, không nhịn được
hỏi: “Anh nói như vậy, cậu ta có biết không?”
Ôn Trầm Tập:
"..."
Anh là vì ai chứ!
Tất nhiên Trang Ngạn Du
biết đó là vì cậu.
Tuy cậu không phải con
người chân chính, nhưng cậu tính toán rất tốt, sao lại không biết lời vừa rồi
của Ôn Trầm Tập 100% là đang dỗ cậu chứ?
Anh em tốt nói như vậy,
có nghĩa là đáy lòng anh vẫn hướng về cậu nhiều hơn.
Thực ra Trang Ngạn Du
cũng cảm thấy mình không nên có phản ứng lớn như vậy trước mặt anh em tốt của
mình.
Nhưng khi cơ thể con
người gặp nguy hiểm, nó sẽ sinh ra các phản xạ có điều kiện khác nhau theo bản
năng.
Hơn nữa, cậu không muốn
giả vờ trước mặt anh, A Tập không giống với những người khác.
Nếu là người khác, cậu
cứ giả vờ không quan tâm đến Chu Thanh Thành là được rồi.
Nhưng Ôn Trầm Tập là
anh em tốt nhất của cậu, bọn họ đã đồng ý với nhau, hai bên chỉ có một người
anh em tốt nhất, ủng hộ lẫn nhau cả đời.
Nếu cậu tiếp tục giả vờ
như không quan tâm đến Chu Thanh Thành, sớm muộn gì cũng có ngày bị vạch trần
nhiều chuyện hơn nữa.
Bởi vì một khi đã giả
vờ, sau này sẽ có nhiều tình huống không thể tránh khỏi, ví dụ như ở chung với
Chu Thanh Thành.
Tại sao không thể hiện
ngay từ đầu là không muốn quen biết cậu ta, như vậy sau này cho dù cậu có tránh
mặt Chu Thanh Thành, A Tập cũng không nói gì đâu, đúng không?
Thấy cậu im lặng, Ôn
Trầm Tập lại gọi một tiếng: "Du Du?"
Trang Ngạn Du bĩu môi:
"Anh không hỏi tôi tại sao à?"
Ôn Trầm Tập nghiêm túc:
"Tại sao?"
Trang Ngạn Du:
"Vừa rồi..."
Ôn Trầm Tập ngắt lời
cậu: "Tôi chỉ biết vừa rồi tôi nói sai, cho nên mới nói ra người khiến
cậu... Quên đi, về sau sẽ không nhắc tới nó nữa."
Anh muốn n ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.