Sáng hôm sau khi Kiều Gia tỉnh lại thì Quách Lâm đã đi rồi. Anh để lại chút tiền cho hắn ăn sáng, không quên dặn dò hắn đừng có ra ngoài chạy lung tung, kẻo lại gây thêm phiền phức.
  Kiều Gia cười khẩy khi nhìn tờ giấy nhắn, sau đó vứt sang một bên. Quả thật Quách Lâm không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào để chứng tỏ vai trò bảo mẫu nhân dân của mình.
  Hắn bật ti vi lên xem một cách nhàm chán, bấm loạn các kênh hồi lâu, phải đến gần trưa mới rời khỏi phòng. Khu nhà nghỉ này khá phức tạp, Quách Lâm sợ có người kiểm tra tình hình của mình nên sớm dặn Kiều Gia phải tìm nơi không mấy yên tĩnh để ở.
  Kiều Gia ăn qua loa rồi bắt đầu lang thang, hắn đặc biệt dò hỏi về địa chỉ Sở Cảnh sát, rồi còn đi vài vòng trước cổng, có điều ở ngoài không thấy được bên trong, huống hồ Quách Lâm cũng chẳng thể xuất hiện ở chỗ này mnếu muốn làm cảnh sát ngầm.
  Bắt kẻ xấu còn được, chứ bảo Quách Lâm làm cảnh sát ngầm thì thế nào nhỉ?
  Cần điếu thuốc trong miệng, Kiều Gia chán nản nhìn tấm biển cảnh sát to tướng trên đầu, nỗi thấp thỏm trong lòng vẫn canh cánh.
  Sao hắn phải lo lắng về những điều vu vơ vậy nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play