Nghe Kiều Gia nói Bào Phong đang giữ một bằng chứng tội phạm của chính mình, thái độ của Quách Lâm và Cảnh Vĩ khác hẳn nhau. Cảnh Vĩ cảm thấy bất kể chuyện này là thật hay giả thì đều không phải là tin tốt lành gì. Nếu thật sự có một thứ như vậy, họ có muốn lấy nó cũng khó hơn lên trời.
Nhưng Quách Lâm lại cho rằng đây là một cơ hội. Có thể hạ Bào Phong là chuyện mà bọn họ cầu còn không được, huống hồ trước mắt Kiều Gia đang trong vòng nguy hiểm, sớm giải quyết cũng sớm yên lòng.
"Cậu nắm chắc được bao nhiêu phần về phía Lý gù?"
Vừa nghe Quách Lâm hỏi, cả Cảnh Vĩ và Kiều Gia đều biết anh đã bắt đầu tính toán rồi. Có điều, câu hỏi mang ý chất vấn này khiến Kiều Gia hơi khó chịu. Hắn nhíu mày nhìn Quách Lâm hồi lâu, cuối cùng vẫn đè nén cảm giác bức bối đó xuống :"Chắc là ba phần..."
"Ba phần?" Cảnh Vĩ cảm thấy Kiều Gia đúng là quá liều.
Đây là con số lớn nhất mà Kiều Gia có thể đảm bảo. Hắn liếc nhìn Quách Lâm :"Tin hay không tùy các anh, tôi chẳng muốn lấy mạng mình ra cược." Bắt Bào Phong chưa phải là chuyện quan trọng của Kiều Gia lúc này.
Nhất thời không có ai trả lời hắn. Quách Lâm đang trong quá trình cân nhắc, anh ngẩng lên nhìn Kiều Gia mấy lần. Kiều Gia cố tình nghiêng người đi, coi như không thấy ánh mắt anh. Hai người họ rơi vào tình cảnh ngày hôm nay nên có một số chuyện tự hiểu rõ trong lòng. Chẳng ai là kẻ ngốc, lúc chạm mặt cũng thấy hơi khó xử và tự động tránh né nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT