Ban đầu chỉ là tán gẫu với các bạn cùng lớp, sau đó cậu như bị ma quỷ thu hút, nhắm mắt mở mắt đều nghĩ đến chuyện này. Giờ cậu cũng không nhớ khi đó cậu bạn nào đã nói :"Thật ra làm cảnh sát cũng tuyệt lắm" nữa. Dù sao trong đầu cậu lúc này chỉ còn sót lại duy nhất câu ấy.
Quách Lâm nhìn Kiều Giản với vẻ mặt nghiêm túc, hồi lâu sau vẫn không biết phải nói tiếp gì.
"Cậu suy nghĩ kỹ chưa?"
Mặc dù con trai có suy nghĩ như vậy khá phổ biến, nhưng xét theo tình hình của hai anh em nhà họ thì quyết định của Kiều Giản có chút bất ngờ. Hơn nữa đối với anh trai cậu... Có lẽ phải dùng câu "không thể tin nổi" để hình dung chuyện này.
Trong lòng thầm tưởng tượng đến sự điên khùng của Kiều Gia, Quách Lâm ngẩng lên, thấy Kiều Giản thận trọng gật đầu :"Em đã nghĩ kỹ rồi, nhưng vẫn muốn thảo luận với anh một chút, nếu muốn thi vào trường Học viện Cảnh sát thì cần phải chú ý những gì ạ?"
"Chẳng có gì cần chú ý đâu, cần học gì thì cứ học thôi." Trong bốn năm đại học, ngoài mấy chuyện điên rồ với lũ bạn ra thì Quách Lâm hầu như chẳng nhớ được gì :"Cậu định bao giờ thì nói cho anh cậu biết?"
"Chắc tối ạ." Ngày mai là hạn cuối đăng ký nguyện vọng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.