Bất kể màn diễn vừa rồi là thật hay giả, gã sẽ càng thêm đề phòng Kiều Gia hơn. Chỉ là cách nói của Hắc Nhị đúng là rất giống như bị gài bẫy. Cho dù Kiều Gia có vấn đề thật, thì cũng không thể nào dễ dàng bị Hắc Nhị phát giác ra.
Chó Mực hiểu rất rõ, loại người như Kiều Gia chắc chắn sẽ không đi theo bên mình mãi. Tuy rằng vụ Kiều Giản bị gã miễn cưỡng ép xuống, song đối với Kiều Gia, đây là mối thù không trả không được. Tạm thời Hắc Nhị vẫn còn giữ được cái mạng của nó, nhưng đến khi Kiều Gia có thế lực, chắc chắn Hắc Nhị vẫn phải trả món nợ này mà thôi. Cũng không loại trừ khả năng Kiều Gia đã gài bẫy Hắc Nhị ngay trước mặt gã để gây dựng niềm tin, trèo lên vị trí cao hơn.
Chó Mực ngồi trong phòng VIP, không ngừng phân tích, suy đoán những lời Kiều Gia nói ban nãy. Nghĩ đi nghĩ lại, gã vẫn cảm thấy, với đầu óc của Kiều Gia thì hắn sẽ không phản bội gã trong lúc này.
Gã cầm lấy điện thoại, gọi tới một dãy số. Chờ khi đối phương nghe máy, gã nói thẳng mục đích của mình :"Điều tra cho tôi một người, Lâm Đại Khôn."
"Lâm Đại Khôn?" Người ở đầu bên kia điện thoại nhắc lại, sau đó mới hạ thấp giọng căn dặn :"Từ sau đừng gọi cho tôi vào ban ngày."
"Chuyện này rất quan trọng."
"Tôi biết rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.