Chị Em Họ Tô

Chương 57


10 tháng

trướctiếp

Cô cố gắng hết sức dịu giọng thuyết phục Tư Mộc, nhưng hiển nhiên không có chút tác dụng nào. Một giây sau, Tư Mộc cúi người hôn xuống, nặng nề hôn lên miệng Tô Nhan.

Nụ hôn dịu dàng mà lưu luyến, cẩn trọng như đang nâng niu báu vật trong tay. Đây là người phụ nữ cậu yêu thầm nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng hai người họ cũng hôn nhau trong trạng thái tỉnh táo, mặc kệ đối phương có nguyện ý hay không, giờ phút này cậu cũng cảm thấy vô cùng xúc động, thỏa mãn. Cảm xúc đè nén trong lòng bắt đầu điên cuồng gào thét, muốn vượt qua sự giam cầm cuối cùng, bộc phát một cách bừa bãi.

Tô Nhan không ngừng giãy giụa khiến thể lực tiêu hao rất nhanh, mãi đến khi quần áo bị lột sạch, cô mới nhận ra mọi chuyện đã đến hồi kết thúc. Tô Nhan cũng buông xuôi, không giãy giụa nữa, chỉ thẫn thờ nhìn trần nhà phía trên, mặc kệ Tư Mộc cứ luôn liếm láp, sờ soạng khắp người cô. Thỉnh thoảng cậu còn không kiểm soát được sức lực, khiến cô đau đớn phải kêu ra vài tiếng, nhưng nó lại thành chất xúc tác khiến Tư Mộc càng thêm hưng phấn, mạnh bạo hơn nữa.

Hốc mắt cô đau nhức nhưng Tô Nhan không muốn rơi một giọt nước mắt, hai tay giơ lên ​​đỉnh đầu, mở to hai mắt nhìn chằm chằm gương mặt Tư Mộc đang tràn đầy cuồng nhiệt cùng dục vọng nguyên thủy, hai gò má ửng hồng, trên người đã lấm tấm mồ hôi, mỗi nơi chạm qua đều nóng bỏng, ẩm ướt.

Tư Mộc liếm nhẹ lên mắt Tô Nhan, sau đó áp trán cô vào trán mình, nhìn thật sâu vào mắt Tô Nhan, trầm giọng nói: "Chị, chị phải nhớ cho kỹ, người đang cùng chị làm tình bây giờ là ai. Là em, Tư Mộc, đời này kiếp này, chỉ có mình em được chạm vào chị."

Tô Nhan lẩm bẩm hai chữ: "Cầm thú!" Sau đó cắn chặt môi, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Bàn tay Tư Mộc lại bắt đầu mò mẫm xuống phía dưới, có thứ gì đó từ trong mớ hỗn độn đã chậm rãi chảy ra, những ngón tay xinh đẹp của cậu dính đầy mật dịch ngọt ngào, cậu tiếp tục mân mê hạ thể của cô, chuẩn bị cho bước tiếp theo.

Cậu đè lên người cô, căn mệnh hung ác chọc vào nơi ẩm ướt, thuận lợi trượt qua trượt lại. Cả người Tô Nhan không ngừng run rẩy, dù có hận cậu đến đâu, đáng tiếc cô không thể ngăn được phản ứng cơ thể thành thật của mình, điều này còn khiến cô cảm thấy tuyệt vọng, thống khổ hơn.

Khi ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu sáng căn phòng, Tư Mộc ôm eo Tô Nhan, cậu cúi người xuống giữ chặt đôi môi đỏ mọng của cô, lập tức tiến vào.

Tô Nhan rên rỉ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp