Chị Em Họ Tô

Chương 43


10 tháng

trướctiếp

Hai người ngồi ở Mãn Cát chắc khoảng hơn nửa tiếng mới trở về nhà, vừa đến cửa chung cư thì điện thoại của Tô Nhan vang lên, là Mã Thành Lỗi gọi tới, Tô Nhan liếc nhìn cuộc gọi, cô cũng không định né tránh Tư Mộc, lúc trước còn cảm thấy ngại ngùng hoặc xấu hổ, hiện tại tuổi tác đều đã lớn rồi, suy cho cùng thì đó cũng không phải chuyện gì không thể nhìn mặt người khác.

Âm lượng của điện thoại khá lớn, Tư Mộc có thể nghe được âm thanh của đối phương và nội dung cuộc trò chuyện của họ trong màn đêm yên tĩnh. Cậu trầm lặng, mặt không cảm xúc đi theo sau Tô Nhan, mãi đến khi mở cửa vào nhà, câu hỏi đột ngột của đối phương khiến cậu đánh mất biểu cảm mà cậu vất vả duy trì nãy giờ.

“Tô Nhan, cô nghĩ câu trả lời đến đâu rồi?”

“Anh đã hỏi tôi vấn đề gì sao?”

Mã Thành Lỗi cười nói: “Không đến mức đấy chứ, chẳng lẽ lần đó cõng cô lên núi đều phí công vô ích rồi sao?” Anh ta tạm ngừng lại một chút rồi dứt khoát hỏi: “Khi nào cô mới định cùng tôi yêu đương?”

Khoảng thời gian gần đây, cô thường xuyên tiếp xúc với Mã Thành Lỗi, từ sự gượng gạo ban đầu, bây giờ đã trở thành thói quen tưởng như bình thường, Tô Nhan không cho rằng bản thân không có chút cảm tình nào với anh ta, trái lại, ở mức độ nào đó, cô lại vô cùng tán dương Mã Thành Lỗi, cái này còn nhờ tới công lao của đối phương đã từng trải qua mấy năm nay ở nơi trời nam đất bắc, đã cho cô những phương hướng đúng đắn trong cuộc sống, đồng thời cũng cho cô đủ cảm giác an toàn.

Chỉ là còn chưa đợi Tô Nhan mở miệng, điện thoại đã bị Tư Mộc giành lấy, lực quá mạnh làm Tô Nhan phải loạng choạng một lúc.

Cô giật mình quay người nhìn về phía Tư Mộc, nhưng điện thoại đã bị ném vỡ vỏ ngoài, còn cục pin thì nằm lẻ loi cách đó không xa.

“Em bị làm sao vậy?” Sắc mặt của Tô Nhan hoàn toàn trở nên khó coi, chỉ tay về cái điện thoại đang nằm trên mặt đất: “Giải thích đi!”

Tâm trạng của Tư Mộc cũng không tốt hơn cô là mấy, câu hỏi như vậy, cậu có thể để Tô Nhan chính miệng trả lời sao? Nếu là từ chối thì không nói, nhưng lỡ đâu cô không từ chối thì sao? Còn có chuyện cõng lên núi là thế nào? Đây là chuyện đã xảy ra từ lúc nào rồi chứ? Cậu tức giận đến mức lồng ngực ngập tràn đau đớn, mà lại không thể dạy bảo cô một câu một chữ nào cả, bởi cậu có tư cách gì cơ chứ? Ngay cả khi cô muốn một lời giải thích, Tư Mộc cũng không thể nói ra được gì.

“Chị muốn em giải thích cái gì?” Hai mắt Tư Mộc ửng đỏ, trừng mắt nhìn Tô Nhan: “Chỉ là tâm trạng em không tốt, chỉ muốn tức giận, chỉ muốn nổi cáu, từng này lý do đã đủ chưa?” Cậu đá một cái thô bạo vào chiếc ghế bên cạnh, hét lên: “Đã đủ chưa?”

Tô Nhan nhìn cậu tựa như nhìn một tên thần kinh: “Em không bị điên chứ? Ăn no bụng rồi liền ở đây hành động ngớ ngẩn?”

“Chị cứ coi như là em bị điên đi.”

“Em bị điên thì có thể tùy tiện ném điện thoại của chị sao?”

“Em muốn ném thì em ném thôi.”

“Tư Mộc!” Tô Nhan quát: “Em đừng có mà quá đáng.”

Hai người bọn họ rất hiếm khi nào cãi nhau đến mặt đỏ tía tai tới như vậy, hành động của Tư Mộc hôm nay thực sự là rất quá đáng, Tô Nhan không thể hiểu được tại sao cậu lại hành động kỳ lạ như vậy, nhưng trong lòng cũng không thể tránh khỏi có chút khó chịu, cô biết rất rõ chất lượng điện thoại của mình ra sao, đôi lúc, âm lượng ấy lớn đến mức như có thể đâm thủng lỗ tai vậy, thế nên cô biết Tư Mộc đã nghe thấy tất cả những lời mà Mã Thành Lỗi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp