Thủ Đoạn Làm Phiền Để Cập Nhật Của Hàng Xóm Điên Khùng

CHƯƠNG 47: XEM MỘT BỘ PHIM CÙNG NHAU NHÉ


10 tháng

trướctiếp

Lời tựa:

Tuổi trẻ sôi nổi, tình yêu lãng mạn và không bao giờ thay đổi đều là những hình ảnh có trong tiểu thuyết và phim ảnh. Trên thực tế, có quá nhiều thứ không biết phải làm thế nào và không có sự lựa chọn nào khác. Chúng ta có quá nhiều thứ không thể thuận theo ý của mình, nhiều điều không thể tự mình quyết định. Nhưng luôn có một người, hay một việc, xứng đáng để cậu kiên trì lâu dài, dù không thể thuận theo ý mình, dù không còn sự lựa chọn nào khác, cậu vẫn muốn giữ vững sự lựa chọn ban đầu.

—----

"Cậu nói ngày mai Lộc Khinh Y và Giang Tự Diên đi xem phimNgười bạn một tuần, chính tác giả tự đi cảm nhận, những cảm xúc chân thực nhất mới bộc lộ ra và tình cảm được viết ra sẽ càng cảm động hơn, phải không?"

Cận Du Bạch lắc điện thoại và nói. 

Tô Nhan Chi nhìn kỹ, cái giao diện đó là giao diện của nền tảng tiểu thuyết Cận Ngôn, với lại màn hình hiển thị là tiểu thuyết của cô.

Tô Nhan Chi lúc này mới nhớ tới, trong mục Tác giả có lời muốn nóicô ấy đã viết: Ngày mai, Lộc Khinh Y cùng Giang Tự Viên, Thiển Thiển sẽ đi xem phim, xem bộ phim nổi tiếng gần đây tên là Người bạn một tuần

Khi đó, Tô Nhan Chi đã định xem phim trước rồi mới viết tiểu thuyết, nhưng cuối cùng, Cận Du Bạch đã sắp xếp ổn thỏa việc này. 

"Cùng đi." Cận Du Bạch nói. 

"Được thôi, rất đúng lúc, viết tiểu thuyết thì kinh nghiệm cá nhân vô càng quan trọng." Tô Nhan Chi khóe miệng nhếch lên, khẽ mỉm cười.

Cận Du Bạch cũng bật cười: "Vậy chúng ta quay về thôi".

"Ừ." Tô Nhan Chi gật đầu.

"Thật ra, công ty Cận Ngôn rất tốt, anh Cận cũng vậy." Cận Du Bạch lặng lẽ nhìn Tôn Nhan Chi liếc mắt một cái, nhấp nhấp môi".

"Hả?"

"Cho nên, cô không cần phải sợ, hơn nữa công ty Cận Ngôn có yêu cầu với nhân viên, không thể có nhóm nhỏ hoặc sắp xếp đặc biệt." Cận Du Bạch tiếp tục nói nói.

Tô Nhan Chi cười cười, nói: "Tôi đã biết, nhưng mà, mọi người đều nói giám đốc Tiểu Cận lạnh lùng không dễ chọc.”

"Không có, không lạnh lùng, khá dễ chọc." Cận Du Bạch lập tức giải thích nói.

"Hả?" Tô Nhan Chi kinh ngạc nhìn Cận Du Bạch: "Anh như này cũng quá kích động rồi."

"Giám đốc Tiểu Cận thật sự khá tốt, rất tốt, cô đi rồi sẽ biết." Cận Du Bạch nhấp nhấp cười.

Tô Nhan Chi gật gật đầu cười.

Rất nhanh bọn họ đã đến cửa.

"Tới rồi."Tô Nhan Chi nói.

Cận Du Bạch gãi đầu: "Hả, vậy… ngày mai gặp."

"Buổi tối mai gặp." Tô Nhan Chi cười cười.

Cận Du Bạch phất phất tay, nói: "Đi vào thôi."

Tô Nhan Chi mở cửa, vào phòng, Cận Du Bạch lúc này mới về nhà.

Sau khi Cận Du Bạch và Tô Nhan Chi rời đi, trong phòng chỉ còn lại Ôn Tinh Đàm và Lâm Thư Thiển.

Lâm Thư Thiển không phải là quá cao hứng, toàn bộ cảm xúc đều giãi bày ở trên mặt. Cô ấy khoanh tay trước ngực ngồi ở trên sô pha: "Giám đốc Ôn, nếu anh cảm thấy tôi có vấn đề gì anh cứ nói thẳng đi."

Lâm Thư Thiển nhẹ nhàng nói.

"Cô.... Hôm nay rất tốt, mỗi một ngày đều có tiến bộ rất lớn." Ôn Tinh Đàm gằn từng chữ một nói.

"Nếu không có vấn đề, tôi đi trước đây." Lâm Thư Thiển nhanh nhẹn đứng lên từ sofa, cầm lấy túi xách rồi chạy ra cửa đi về. 

Ôn Tinh Đàm lập tức kéo tay Lâm Thư Thiển lại, nói: “Chúng ta không thể nói chuyện với nhau tử tế một chút được sao?"

"Giám đốc Ôn cứ nói đùa, giữa chúng ta làm gì có chuyện gì để nói đâu?" Lâm Thư Thiển cười ngượng nói.

“Cô đừng như vậy.” Ôn Tinh Đàm nhẹ nhàng nói.

Trong giọng nói tràn ngập vô tội và sự tổn thương.

Giọng điệu Lâm Thư Thiển cũng dần dần trở nên dịu dàng.

“Thiển Thiển, tôi có thể gọi cô như vậy không?” Ôn Tinh Đàm đi đến và đứng trước mặt Lâm Thư Thiển.

Lâm Thư Thiển không nói

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp