Lời tựa:
Người ta thường hay nói rằng tuổi trẻ không nên gặp những người quá tuyệt vời. Em vẫn luôn không hiểu điều đó cho đến khi em gặp anh. Anh đã đến đầy bất ngờ ở tuổi xuân thời của em, nhưng lại không ở trong tương lai. Sau này, em đã gặp rất nhiều người xuất chúng, nhưng luôn cảm thấy rằng không ai tốt với em như anh. Dẫu anh không phải chàng trai tốt nhất nhưng sự dịu dàng của anh đã khắc sâu vào lòng em. Em sẽ không thể mở cửa trái tim để đón nhận bất cứ một chàng trai nào khác nữa. Bởi lẽ, trong lòng em chỉ có anh, anh là duy nhất ở vùng đất thanh xuân của em, sẽ không bao giờ có một dấu chân khác nữa. Không phải là anh thì nơi đó bị bỏ trống và không ai có thể sống trong đó.
_Tô Nhan Chi_
Ôn Tinh Đàm và
Lâm Thư Thiển liếc nhau, rồi cùng thở dài: “Hình như mối quan hệ của họ có hơi
trắc trở nhỉ?” Không ai bảo ai, nhưng hai người đều đồng loạt bất đắc dĩ lắc
đầu.
“Cô Tô có phải
là nhà văn không?” Ôn Tinh Đàm chậm rãi hỏi.
Lâm Thư Thiển
chợt đưa mắt nhìn Ôn Tinh Đàm, thầm nghĩ: ‘Sao anh ấy có thể biết được điều
này? Không lẽ đã lỡ tiết lộ bí mật trong lúc nào đó rồi?’
Khi đó, Tô Nhan
Chi hẳn sẽ không vui.
“Anh... Anh hỏi
như vậy là có ý gì?” Lâm Thư Thiển do dự hỏi.
Ôn Tinh Đàm
không trả lời, chỉ mỉm cười và nói: “Cô ấy là Nhàn Vân Dã Chi sao?”
Lâm Thư Thiển
mím chặt môi, tránh đi ánh mắt dò xét của anh.
“Yên tâm, tôi
sẽ không nói chuyện này ra ngoài.” Ôn Tinh Đàm biết Lâm Thư Thiển đang lo lắng,
nhàn nhạt nói.
“Sao anh lại
biết về cô ấy?” Lâm Thư Thiển hỏi.
“Tôi là người
của Cận Ngôn. Tôi biết được điều này cũng là chuyện bình thường, nhưng tôi thật
sự có chút khó hiểu đó là bây giờ cô ấy nổi tiếng như vậy rồi mà tại ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.