Thủ Đoạn Làm Phiền Để Cập Nhật Của Hàng Xóm Điên Khùng

CHƯƠNG 19: NGẤT XỈU BỞI MỘT NỤ HÔN


10 tháng

trướctiếp

Lời tựa:

Em muốn cùng anh làm rất nhiều thứ, em muốn cùng anh ngắm hoa xuân đua nở, muốn cùng anh đón gió đêm mùa hè, muốn cùng anh ngắm hoa nở rồi tàn, muốn cùng anh ngắm tuyết chiều bạc đầu, ý của em là muốn được cùng anh trải qua bốn mùa. Nói rõ ràng đơn giản một chút, em chỉ muốn ở bên cạnh anh.

– Tô Nhan Chi

“Tiểu Bạch, Chỉ Chỉ, hôm nay hai đứa chịu khó vào trong phòng chơi một chút nhé!” Tô Nhan Chi cúi xuống vuốt cằm của Tiểu Bạch và Chỉ Chỉ.

Hai đứa nó vẫy đuôi, Tô Nhan Chi để chúng ở trong nhà rồi vội vội vàng vàng chạy ra cửa. Cô phải nhanh chóng theo kịp bước chân của Cận Du Bạch nếu không thì đến người cũng tìm không thấy nữa.

Tô Nhan Chi cẩn thận đi theo sau Cận Du Bạch, sợ bị anh phát hiện ra.

Cận Du Bạch đi tới Thanh Dục, anh dừng lại ở trước cửa một lúc rồi sau đó đi vào Thanh Dục.

Tô Nhan Chi đứng ở trước cửa Thanh Dục, đi tới đi lui ở trước cửa, cô vẫn đang do dự không biết có nên đi vào hay không.

Tô Nhan Chi mím môi hạ quyết tâm, chầm chậm bước vào sảnh chính của Thanh Dục.

Sớm đã không thấy bóng dáng Cận Du Bạch đâu nữa rồi. Tô Nhan Chi vỗ vỗ sau đầu mình, tất cả là tại cô do dự quá lâu, người cũng mất dấu luôn rồi.

Tô Nhan Chi còn đang do dự không biết có nên đi vào hay không thì đột nhiên có một lực đẩy tới, đẩy Tô Nhan Chi vào góc tường.Tô Nhan Chi vừa ngẩng đầu lên nhìn,  thì ra là Cận Du Bạch.

Tô Nhan Chi mím chặt môi: ‘chết rồi, lần này bị bắt tại trận luôn rồi, phải làm gì bây giờ? đánh chết cũng không thừa nhận hay sao nhỉ?’

Cận Du Bạch một tay chống lên vách tường, hỏi: “Bây giờ đáng lẽ ra cô Tô phải nên ở nhà dắt chó đi dạo mới đúng chứ?”

“Tôi….” Tô Nhan Chi ấp úng nhìn Cận Du Bạch, muốn nhanh chóng chạy trốn khỏi đây.

Cận Du Bạch nhận ra hành động nhỏ này của Tô Nhan Chi, bỗng nhiên đưa tay còn lại chống lên vách tường để cho Tô Nhan Chi bị vây chặt ở giữa.

“Tôi đi dạo xong rồi mà? Bây giờ……đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút không được sao?” Tô Nhan Chi cúi đầu nói.

“Ồ, thế à?” Cận Du Bạch cười hỏi.

 

Tô Nhan kỳ ngước nhìn Cận Du Bạch, sau đó gật đầu nói: “Đúng là như vậy.”

Đột nhiên bên trong có một đám người chạy vọt ra, Tô Nhan Chi nhìn thấy đám người lít nha lít nhít  bỗng chốc liền cảm thấy mệt mỏi, ở Thanh Dục còn gặp cảnh này khiến cô có chút ngộp thở.

Cận Du Bạch liếc mắt nhìn đám người kia, nhưng anh k

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp