KHẮC ẤN DƯƠNG NGUYỆT

Chương 3 Vườn Tulip tưởng nhớ "Người"


7 tháng




AiLin còn đang suy nghĩ về chuyện đang sảy ra, bỗng bị Rondi cắt ngang dòng suy nghĩ. 

Rondi:
" Cảm ơn đã thông cảm cho, cho hỏi cậu học năm nhất hả? "

AiLin:
" À ừ mình là năm nhất, có chuyện gì hả."
< nhẹ nhàng đáp lời >

Rondi:
" Vậy cho hỏi cậu học lớp nào vậy? "

AiLin:
" Để làm gì vậy? "
< nghi hoặc >

Rondi:
" Chỉ là muốn khi nào báo đáp cậu sau."

AiLin:
" Không cần vậy đâu. "

Rondi:
" Vậy cậu cho tớ biết tên với lớp, khi nào tớ muốn nói chuyện với cậu được không?"
< mong đợi >

AiLin:
" Ừm, tớ là AiLin Lavender lớp Star Of Hope. "

Rondi:
" Thật trùng hợp tớ cũng học lớp Star Of Hope, hay là cậu đi theo tớ lên lớp xem đi. Dù sao hướng dẫn viên của cậu cũng không ở đây mà tớ lại biết đường nữa. "
< mong đợi×2 >

AiLin:
" Vậy được rồi đi thôi. "

Rondi:
" Được. "

AiLin theo Rondi đi lên lớp tuy hôm đầu tiên không bắt buộc những muốn tham quan cũng được mà. Lớp Star Of Hope hộ tụ những người kiệt xuất nhất tại bài kiểm tra đầu vào. Nên Rondi và AiLin học cùng lớp cũng dễ hiểu. Trên đường đi đến lớp học hai người họ nói chuyện khá hợp nhau nên kết bạn luôn. 

Rondi:
" AiLin này điểm vào trường của cậu là bao nhiêu vậy? Tính ra phải trên 210 với được vào lớp Star Of Hope. Vậy điểm số của cậu là bao nhiêu vậy? "
< tò mò >

AiLin:
" Ừ hình như tầm 240 thì phải vậy chắc thấp lắm nhỉ?"
< cười ngượng >

Rondi:
" U là trời điểm của cậu kéo chỉ xếp sau RyLan luôn đó thấp cái gì nữa. Điểm số tối đa dừng lại ở 260 thôi đó cậu biết không? "
< bất ngờ, hoảng loạn. >

AiLin:
" Vậy hả? Tớ không biết. "
< vô tội >

Rondi:
" Trời ơi, thôi vào lớp đi không có nhiều người lắm. Tớ đi đưa sách cho RyLan đã cậu làm gì thì làm đi nha. "

AiLin:
" Ừm "
*** có cảm giác bị bỏ rơi T~T*

LenLa:
" Rondi ai vậy? "

Rondi:
" Cậu ấy là AiLin, bạn mới của tôi đó. "

LenLa:
" Vậy hả? Chào cậu mình là LenLa Sunflower. "

AiLin:
" Chào cậu, rất vui được làm quen. "

LenLa:
" Cậu có muốn ngồi với tớ không? "

AiLin:
" Được. "

LenLa *** cảm giác quen thuộc quá, thật ấm áp *

LunRai:
" Lại mơ mộng gì nữa à? "

LenLa:
" Ông có muốn ch*t không mà nói thế. "
< tức giận >

LunRai:
" Hehehheehhehe bà làm được gì tôi. "
< nhây >

LunRai sau khi thành công trêu tức LenLa đã bị có LenLa dí chạy té khói. Để lại đây những ánh mắt ngơ ngác và bất lực. 

RyLan:
" Rondi sách tôi đâu? "

Rondi:
" Đây đây lấy được rồi. "

RyLan:
" Mang ra đây đi. "

Rondi:
" Ok. "

Philip:
" Cô bạn mới của cậu đơ luôn tại chỗ rồi kìa ra đó đi. "

Rondi:
" Ồ! "

Rondi đến gần AiLin và nói với giọng thảng nhiên

Rondi:
" AiLin đừng để tâm đến hai cậu ấy không sao đâu, không có gì đâu mà, đừng để tâm đến họ. "

AiLin:
" Không có gì đâu, chỉ là cậu chắc không có án mạng không vậy? "

Rondi:
" Không sao không sao, chỉ cần phép hồi phục kịp thời là ổn cả. Không sao không sao kệ họ đi ha, kệ đi nha. "

AiLin:
" Ồ. "
< bất lực >

AiLin nhìn Rondi thảnh nhiên mà bất lực toàn tập, ngơ ngẩn một lúc.

Logan:
" Cô định đứng đơ ở đấy đến khi nào vậy, con gái các người thật phiền phức. "
< khó chịu >

AiLin:
" Phiền phức? "
< ngơ ngác >

Rondi:
" Đừng để tâm cậu ta nha AiLin, cậu ta là vậy đó giờ. Chỗ của LenLa trên RyLan đó thấy không, cạnh cửa sổ. "

AiLin:
" Ừ, cảm ơn cậu. "

Rondi *** cảm giác như... Mình đang nghĩ gì vậy thật là. *

AiLin nhẹ nhàng đi đến phía bàn ngồi xuống. Trên tay đang cầm ba quyển sách yêu thích đặt xuống bàn. Chọn một trong ba quyển cầm lấy mà đọc. AiLin chú tâm đến mức không phát hiện có người đang nhìn mình chầm chầm từ phía sau. RyLan thất thần nhìn cô rồi ngơ ngác không hiểu mình đang làm gì mà lắc đầu. Bỗng dưng LenLa và LunRai chạy vào lớp LenLa thì nhìn rất hả dạ còn LunRai thì nhìn toàn vết thương. PhiLip đi đến gõ đầu LunRai rồi trị thương nhìn rất bất lực. Bỗng người không nói gì nhiều lên tiếng khiến mọi người giận mình. 

RyLan:
" Lần thứ mấy rồi? "

LenLa và LunRai nhìn nhau rồi quay qua nhìn RyLan áp úng trả lời. 

LenLa:
" RyLan nghe... Nghe tui đã... Được.. Không hả? "

LunRai:
" Anh nghe em... Em sai rồi.. Anh.. Tha em... "

RyLan:
" ... Haizz "
< thở dài >

RyLan nhìn hai người rồi dựa vào bàn nhìn qua cửa sổ. LenLa và LunRai thở phào nhẹ nhõn, vui vẻ vì không sao cả. 
AiLin nhìn RyLan sau khi dẹp chuyện của LunRai và LenLa. Cô tò mò nhìn RyLan rồi lên tiếng. 

AiLin:
" Cảnh tượng ngoài đó đẹp đúng không? Có vẻ cậu rất thích cảnh tượng này nhỉ?"

Mọi người nhìn AiLin mà ngơ ngác ai ngờ đâu... 

RyLan:
" Ừ, rất đẹp nhưng cô đơn. "

AiLin:
" Thất tình sao? Cảm tượng thơ mộng vậy mà. "

RyLan:
" Sao cậu hiểu được. "

AiLin:
" Vậy cậu đang có ý gì. "

RyLan:
" Người ngây ngơ như cậu không hiểu đâu. "

AiLin:
" Vậy thôi. "

RyLan:
" Giận dỗi à. "

AiLin:
" Hả, sao thấy sai sai đâu nha. "

AiLin *** AiLin mày sao vậy hả? Đọc nhiều tiểu thuyết quá hay sao mà suy nghĩ vớ vẩn vậy không biết. Haizz hãy cứu vướt tôi khỏi những suy nghĩ vớ vẩn này. "

( từ lúc cô ấy bắt chuyện là suy nghĩ thôi nha haha.😈)
< kẻ ác sống lâu tôi không sai >

RyLan *** sao cô bạn này cứ nhìn mình từ nãy giờ vậy -_- *

AiLin cố vớt vát bằng cách nhìn ra ngoài đâu có biết người ta biết hết rồi. Cô giật mình vì cảnh tượng trước mặt. Một khu vườn nhỏ với hoa tulip là chủ đạo, vừa mang nét dịu dàng lại có chút ngọt ngào. Những màu sắc hòa trộn trong trẻo bất tận. Có gì đó làm nụ cười hiện về mà cũng vội tắt. 

AiLin:
" Cảm giác u sầu bất chợt này là gì? "

RyLan:
" Đừng quá ngạc nhiên vì nơi đó để nhớ đến cô ấy"
< chợt buồn >

AiLin:
" Công chúa của mặt trăng, NGUYỆT NỮ sao? "

RyLan:
" Tulip chỉ là một trong số những loài hoa mà cô ấy thích thôi, bông hoa tulip cô ấy thích nhất có lẽ là những bông tulip màu cam nhẹ. "
< u sầu >

AiLin:
" Cậu như là biết NGUYỆT NỮ vậy, cô ấy hy sinh thật cao cả phải không? "

RyLan:
" Phải ha, nhưng cô ấy nào nghĩ cho họ đâu chứ. "

AiLin:
" Ý cậu là... "
< nghi hoặc >

RyLan:
" haizz, cô phiền rồi đó. "
*** tại sao mình lại nói chuyện với cô ta vậy chứ nhỉ. *

AiLin:
" Xin lỗi. "
*** cậu ta bắt chuyện trước mà 😣... "

RyLan:
" haizz... "
< thở dài mệt mỏi >

PhiLip:
" Đừng quan tâm RyLan, cậu ấy là vậy đấy mong cậu bỏ qua. "

AiLin:
" à... Ừm. "

PhiLip:
" Cậu mới vào nên không biết thôi, cậu ấy khó tính lắm, chẳng ai chiều được hay hiểu được luôn. "
< vui vẻ >

AiLin:
" Cảm ơn cậu. "
*** cậu ấy có nỗi đau sâu sắc nào sao, liên quan đến NGUYỆT NỮ sao? Nhưng cậu ấy sao biết đến người từ hàng ngàn năm về trước được? Khó hiểu ghê! *

Rondi:
" AiLin, lại đây đi. "

AiLin:
" ừm, đến đây. "

Rondi:
" Nhìn kìa AiLin, đó là hoa oải hương. "

AiLin:
" Hình như cậu nhầm rồi kìa Rondi. "

Rondi:
" Hả? "

Rầm rầm rầm, huỳnh rầm rầm

AiLin:
" Cậu ổn không Rondi. "

Rondi:
" Không ổn lắm. "

AiLin:
" Cậu lên chú ý hơn. "

Rondi:
" Đúng vậy. "

AiLin bước xuống những bậc thang đã làm Rondi té do bất cẩn. Cô đến gần nhẹ nhàng ngồi xuống thực hiện phép chữa trị. Có lẽ trong cơn gió nhẹ, mái tóc tím nhẹ đang bay nhẹ trong cơn gió. Sự dịu dàng và chú tâm trong đôi mắt xanh hà. Bước sau đó làm vườn hoa oải hương đang nở rộ, nhẹ nhàng tỏa hương thơm. Hình ảnh cô gái trong giấc mơ của RyLan hiện về trên AiLin. RyLan đang đứng trên bậc cầu thang nhìn AiLin ngạc nhiên. Đôi mắt RyLan ánh lên sự đau khó hiểu. Sóng mũi cay cay dường như muốn khóc đến nơi, tay đang đặt nơi trái tim của mình. 

RyLan *** có phải là nàng không *

Rondi:
" AiLin, tại sao cậu lại biết phép thuật này? Ai đã dạy cậu? Nói đi AiLin làm ơn! Hãy nói cho tớ đi AiLin. "

AiLin:
" ... "

CÒN TIẾP



Câu hỏi cuối chương
RyLan liệu liên quan đến NGUYỆT NỮ như thế nào hay ngay từ đầu chỉ là giấc mơ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play