Từ Chu Diễn không trả lời, anh lấy ra một miếng băng cá nhân
từ trong túi, dán vào gót chân giúp cô.
Quan Tố Thư không đợi câu trả lời từ anh nữa, cô cũng chẳng
nổi giận mà chỉ nhẹ nhàng đá mũi giày vào đầu gối anh, nói: "Từ Chu Diễn,
em hẹn anh trước ngày mười tám tháng sáu nhé!"
“Hửm?" Anh ấy có vẻ rất kinh ngạc.
Quan Tố Thư rất hiểu chuyện mà hỏi lại: "Có thể hẹn
trước được không vậy?"
Nếu anh nói không thể thì ngay lập tức, một giây sau cô sẽ
nổi giận đùng đùng. Anh có vẻ muốn cười, nhưng kiềm chế lại được. Không biết cô
muốn làm gì, thôi thì vẫn nên cho cô biết câu trả lời vậy: "Có
thể."
"Cứ quyết định như vậy đi." Cô liếc nhìn qua người
vệ sĩ, cô thấy người vệ sĩ cúi đầu nhìn đồng hồ mấy lần, cô nói: "Emphải
trở về rồi."
"Tôi đưa cô xuống dưới nhé."
Anh thay cô xách theo đôi giày cao gót, sau khi Quan Tố Thư
đứng dậy, anh liền đi bên cạnh cô với dáng vẻ điềm đạm.
Đúng lúc thang máy xuống tới sảnh lớn ở lầu dưới, Quan Tố
Thư chân mang dép vừa bước ra thì có rất nhiều người nhìn về phía họ.
Quan Tố Thư nghiêng đầu lại gần anh, nói: "Hôm nay em
đã làm lỡ thời giờ của anh rồi, lần sau anh phải mời em ăn cơm đấy."
"Không cần..." Anh định từ chối nhưng còn chưa kịp
mở miệng nói ra, anh đã phát giác được suy nghĩ ngây ngô của cô, bất giác mà
cười lên, anh hết cách, đành nói: "Được, lần sau sẽ mời em ăn cơm."
Bên ngoài công ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.