Thái Tử Phi Bị App Địa Phủ Trói Buộc

Chương 50: Chuyện tốt không tự mò tới cửa


11 tháng

trướctiếp

Hạ nhân cảm thấy cực kì đau lòng thương tâm, lúc đầu còn cho rằng Thất thiếu gia có tấm lòng vàng, đưa đống đồ ăn này đặc biệt săn sóc cho hạ nhân bọn họ!

Ai dè một lúc sau mới phát hiện, thì ra đồ ăn đúng thật là đã bị hư!

Món ăn này được đưa vào sân cũng mới chỉ khoảng một canh giờ, thế nhưng thật sự không thể ăn được…

“Hư? Sao lại thế được? Món này là do ta kêu quản gia riêng đi tới cho quán ăn lớn làm, sao bọn họ dám lừa gạt ta bằng một mớ đồ ăn hỏng?” Tiêu Cảnh Vân nói xong thì cúi người, cẩm lấy một cái chân vịt lên rồi đưa thẳng vào miệng.

Hắn không hề có tí kiêu căng nào cho giống một vị đại thiếu gia, bình thường cũng cực kì tiết kiệm.

Lúc này chỉ vừa mới cắn xuống một miếng chân vịt, ngay lập tức sắc mặt hắn tái xanh.

Một luồng khí chua lòm dâng lên, hắn phun thẳng cái thứ trong miệng mình ra ngoài.

“Đồ ăn này để ở trong thùng à!” Tiêu cảnh Vân không thể tin nổi, đồ ăn tốt như thế mà lại để ở trong một cái thùng xếp dơ bẩn!

“Đại thiếu gia hiểu lầm rồi, thùng rất sạch sẽ, thật ra là do đồ ăn… đồ ăn bị thối.” Hạ nhân khóc không ra nước mắt.

Nói ra đến chính bọn họ cũng không tin được!

Thời tiết hôm nay cũng có nóng đến vậy đâu? Sao lại hư nhanh thế được!

“Là do mấy quán ăn lớn kia…” Tiêu Cảnh Vân cau mày, không ngừng lau chùi miệng mình, cái vị hôi thối kia như đánh thẳng vào trong linh hồn khiến hắn chỉ muốn phun cả lưỡi của chính mình ra ngoài!

“Đại thiếu gia, lúc bọn ta đưa đồ ăn tới vẫn rất tốt, từ xa còn có thể ngửi được mùi thơm, có lẽ… Có lẽ là do thời tiết quá nóng cho nên mới hư nhanh như vậy…” Cũng không ai dám đùn đẩy chuyện này lên người Thất thiếu gia.

Nhưng đã nói ra lời này thì Tiêu Cảnh Vân còn gì mà không hiểu nữa chứ.

Đồ ăn này được hoàn thành nguyên vẹn, có vẻ như chưa bị đụng chạm qua.

Nói cách khác, vị đệ đệ kia của hắn đã lừa hắn nhiều tiền như vậy, để mua nhiều… đồ ăn ngon thế này, thế mà một miếng cũng không đụng, còn cho rằng đồ ăn đã bị làm hư!

Thực sự là, rất có phong cách ăn chơi trác táng của người trong nhà huân tước!

Tiêu Cảnh Vân thở hắt ra, cố gắng tự an ủi bản thân, tiểu tử thối này là thân nhi tử của Ngũ thúc… Phải nhịn.

Không thể để cho sau khi Ngũ thúc qua đời mà…

Tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng rồi, đại thiếu gia, Thất thiếu gia còn nói bọn ta làm một ít cháo và các món ăn kèm, bảo là hắn còn chưa được ăn cơm.” Vị hạ nhân kia bồi thêm một câu.

Tiêu Cảnh Vân tức thấu trời xanh.

Vò rượu kia cũng không thèm nhìn nữa, hắn vội vàng đi vào, chỉ thấy đệ đệ của mình đang gục đầu xuống mặt bàn bằng đá, vẻ mặt như sống không được yêu, cả người èo uột uể oải, hai tay ôm bụng, tỏ vẻ cực kì đau yếu.

“Thất đệ, mọi chuyện ngươi sắp xếp thế nào rồi?” Tiêu Cảnh Vân nghiêm túc hỏi.

“Đại ca, sắc mặt ngươi kém thế, chưa ăn cơm sao? Còn tức giận nữa, trông y như một con ếch mắc bệnh ỉu xìu, oa ha ha ha ha ha…” Tiêu Tồn Ngọc khẽ cử động, vừa cười vừa nói. ( truyện đăng trên app TᎽT )

“Ầm” một tiếng.

Tiêu Cảnh Vân đạp một đạp làm đổ cái bàn đá của nàng.

Tiêu Tồn Ngọc phản ứng cực nhanh, vừa đúng lúc nhổm người dậy nên không bị ngã theo cái bàn nọ.

Ngay lập tức nàng đứng thẳng người, theo ý người mà ngoan ngoãn nói: “Bẩm đại ca, hôm nay mọi chuyện được xử lý vô cùng thuận lợi, Đổng biểu muội cực kì xúc động trước lời ta nói, bởi vì ta đã nói vậy cho nên trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ có hiệu quả, dù sao thì đại ca cũng đừng sốt ruột quá, đằng nào chuyện tốt cũng không thể tự mò tới cửa mà chuyện xấu đã truyền đi xa ngàn dặm, trong chuyện này ta là người trong sạch, cũng cần phải có một khoảng thời gian nhất định thì mọi người mới chịu thừa nhận được…”

Nàng gằn từng tiếng, dùng từ rõ ràng mạch lạc.

Không run, hoàn toàn không run rẩy.

Tiêu Cảnh Vân cười như không cười, tầm mắt lướt qua tay nàng, nghi hoặc hỏi: “Tay ngươi đau lắm à?”

Có phải… do hắn đạp hơi mạnh không?

Loại thuốc hắn đưa thì tất nhiên là dùng tốt rồi, nhưng cũng không đến mức… có thể khiến vết thương trên tay khép lại hoàn toàn được?

“Đa tạ đại ca đã quan tâm, tiểu đệ da dày thịt béo, vết thương nhỏ như vầy cũng không tính là gì cả.” Tiêu Tồn Ngọc khôn khéo nói.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp