Thái Tử Phi Bị App Địa Phủ Trói Buộc

Chương 29: Muốn làm quan không?


11 tháng

trướctiếp

Tiêu Tồn Ngọc không hề khách khí, thái độ còn có vẻ rất xấu xa, nếu như là người có tính khí không tốt chắc đã phất áo ra đi, thậm chí còn đá lăn nàng đi rồi.

“Vậy ngươi tùy ý bói thử đi xem nào, ta muốn nghe.” Doanh Hoài Kỵ cũng không tức giận mà nhìn còn có vẻ rất nhàn nhã.

Tiêu Tồn Ngọc nhìn chỗ bạc kia rồi lại nhìn người trước mặt, cuối cùng không nhịn được sự mê hoặc của đồng tiền liền cầm lấy bạc.

Nàng lau lau thỏi bạc rồi mới cất nó đi.

Nguồn gốc của ngàn vạn tội ác đều đã nằm trong lòng nàng rồi!

“Số mạng của người quá cao quý, có thể sánh với trời nên ta không bói được tương lai ngươi sẽ ra sao, tất cả đều nằm trong tay ngươi. Tất nhiên, không phải là ta không có khả năng gì, ít nhất ta biết được tình cảnh hiện nay của ngươi rất phức tạp.” Tiêu Tồn Ngọc nói một lèo, cũng không hề đồng cảm với hắn.

Chính bản thân nàng cũng đang rất tệ, cần gì phải đồng cảm với người khác?

“Phức tạp như thế nào?” Mắt Doanh Hoài Kỵ hình như sáng lên.

“Nhìn cung của cha mẹ ngươi thì ta có thể khẳng định, cha ngươi không tốt lắm, mẹ ngươi chắc đã mất rồi, ngươi có nhiều anh chị em nhưng đều muốn tranh gia tài với ngươi.”

“Ừm... từng chịu khổ, từng bị lừa... tuy là có hi vọng được khổ tận cam lai đấy nhưng rất khó.” Tiêu Tồn Ngọc vừa nhìn vừa bói, nói một hồi thì hình như có thể xác định được thân phận người trước mặt này.

Cao quý vô cùng nhưng lại thảm đến không nỡ nhìn, đây chính xác là thái tử của đương triều.

Thái tử này đúng là người đáng thương.

Thiên hạ này có rất nhiều nước lớn và nước nhỏ, cách núi, cách biển đều có nhưng ở trên cùng một lục địa dưới chân này từng chỉ có ba nước lớn, có điều đó là chuyện của nhiều năm về trước rồi. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Quốc hiệu của vương triều này là Phong, bên cạnh còn có nước Đại Xương.

Hai ba chục năm trước, Nước Lệ xảy ra nội loạn nên bị nước Phong và nước Xương cùng hợp lại nuốt chửng, cuối cùng đã thành công phân chia mảnh đất đó để mở rộng bản đồ. Nhưng đối với việc phân chia thì hai bên vẫn luôn không hài lòng, hai nước thắng trận lại mơ hồ tùy ý đánh nhau mấy năm liền.

Nếu cứ tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ làm trăm họ lầm than, không ai được sống yên ổn.

Thế nên hai bên đã đổi con làm con tin để lấy mười năm nghỉ ngơi lấy lại sức.

Năm đó khi hoàng hậu còn sống thì chỉ có một con trai trưởng nên vừa ra đời đã là thái tử, vô cùng được sủng ái, địa vị của hắn ta đủ nặng nên mới bị đưa đi nước Xương.

Tròn mười năm.

Hai nước trong những năm này cũng có chút va chạm nhưng lại không thể đánh nhau nên vào những lúc đó người chịu khổ nhất chính là con tin của hai bên.

May là thời hạn mười năm đã hết, thái tử đã quay về rồi.

Nhưng thế cục trong triều lại không còn như xưa nữa.

Tiền hoàng hậu mất rồi, hoàng hậu mới cũng có con trai trưởng, thái tử trước đây không lớn lên bên cạnh hoàng thượng nên tất nhiên là không được yêu thương như trước nữa, lại có thêm mấy người em trai thông minh khác luôn ganh đua so sánh, sao có thể có những ngày tháng tốt đẹp được đây.

Nếu như không phải có mười năm làm con tin vất vả, các triều thần vẫn còn chút lương tâm thì thái tử này chắc đã sớm bị phế rồi.

Tất nhiên là hiện tại đề nghị phế thế tử cũng được đưa lên hai ba lần rồi, có điều ý chỉ chưa được công bố mà thôi.

“Mấy lời này hình như cũng không đáng mười lạng bạc.” Tiêu Tồn Ngọc nói xong thì lại tự lẩm bẩm một câu, sờ đầu: “Cái đó... tên mật thám mà ngươi bị lạc mất kia, ta đã đưa thi thể hắn cho ngươi rồi, hắn ta còn nợ ta tiền nên phần còn dư cứ coi như là ngươi thay hắn trả nợ cho ta đi.”

“Được.” Doanh Hoài Kỵ không từ chối.

“Con trai nhà họ Tiêu quả nhiên đều là người thông minh.” Doanh Hoài Kỵ từ từ đứng dậy, lại hỏi tiếp: “Ngươi muốn làm quan không?”

Nghe nói Tiêu Tồn Ngọc không có công danh.

“Ta không muốn.” Tiêu Tồn Ngọc trả lời rất nhanh và dứt khoát.

“Vậy thì thật đáng tiếc.” Doanh Hoài Kỵ hơi cau mày nhưng rất nhanh đã hồi phục bình thường, hắn nhìn vào thanh kiếm ở eo nàng: “Làm một hiệp sĩ giang hồ cũng rất tốt.”

“Tất nhiên rồi, bổn thiếu hiệp tự do bay nhảy tiêu dao tự tại biết bao! Làm quan cả ngày sẽ phải lo lắng, sẽ chết sớm mất!” Tiêu Tồn Ngọc rất tán thành.

Tâm trạng của nàng lúc này rất tốt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp