Thi đấu còn chưa được một nửa mà Tiêu
Tồn Ngọc đã định trước kết cục phải cọ bô của “Xuân Lai Phường”.
Người Xuân Lai Phường trừng mắt nhìn
nàng mấy lần.
“Đừng nói nhảm, tới đấu đi!” Một đám
thiếu niên không có mắt hét lớn.
Tiêu Tồn Ngọc không hề sợ hãi, thả con
dế tốt nhất của mình ra.
Mọi người nhìn thấy thì đều hít vào một
hơi sâu, mắt trợn hết cả lên, cho dù là Sử Đình đối diện cũng hoảng hốt thấy
rõ.
“Người tìm được thọ tinh đầu! Con dế
này trông quá được luôn đấy chứ! Chẳng trách tiểu tử ngươi cam lòng bán dế cho
chúng ta, hóa ra đã cất giấu hàng tốt như vậy! Nếu vậy, đừng nói là đánh hai
trận hôm nay, e rằng không có bất kỳ con dế nào của tất cả mọi người ở đây có
thể sánh bằng!” Chu Cảnh Mậu hâm mộ.
Không những lớn lên khỏe mạnh mà hình
thể cũng tốt, đầu lớn như viên gạch, răng bên trong còn có ngạnh, đường vân đỏ
dễ nhìn. Con dế mạnh như vậy, cắn một cái chắc chắn không còn lành lặn!
Đầu mềm, lưng rộng, cánh âm dương, vô
địch sàn đấu!
Đồ tốt!
Sử Đình kia lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Cái đồ chơi này, đấu thế nào đây?
Dế của hắn ta đúng là không tệ, đã
thắng một trận nhưng rõ ràng vẫn bị con dế cánh âm dương của Tiêu Tồn Ngọc trấn
trụ, lui về phòng thủ chứ không công, xét về mặt khí thế đã thua!
Quả nhiên, Tiêu Tồn Ngọc cũng không c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.