Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 45: Làm chú khó lắm (2)


11 tháng

trướctiếp

Hai anh em cùng đến báo danh ở trường mới, bài thi đầu vào đều nhận được số điểm xuất sắc nên được xếp vào chung một lớp.

Nếu trường công lập còn có vụ chia lớp theo thành tích thì trường dân lập lại càng nặng nề hơn, tất cả đều dựa vào thành tích để xếp lớp. Từ lớp A đến lớp F, điểm số cao hay thấp vừa nhìn là biết ngay.

Hai anh em có ngoại hình gần giống nhau, lại đều đẹp xuất sắc đi lại trong sân trường nên đã dẫn đến chủ đề bàn tán siêu hot.

Tự giới thiệu luôn là màn náo nhiệt nhất, cũng vì vậy mà Lâm Túc gặp được công chính Lương Hoành. Mười hai tuổi đúng là vẫn còn khá non nớt, nhưng ngoại hình của anh ta lại rất ổn, lúc cười rộ lên không hề có chút âm trầm nham hiểm nào, thần kinh vận động cũng không tệ. Ít nhất là vóc dáng lúc đứng cạnh Lâm Túc cũng không thua kém gì.

Chỉ mới qua thời gian nghỉ giữa tiết, công chính này đã làm quen với gần hết người trong lớp, năng lực xa giao thật sự xuất sắc. Bảo sao cuối cùng Lâm Nhiên vốn luôn chìm đắm trong thế giới riêng, cực kỳ ngoan ngoãn lại thích anh ta như thế.

Chỉ là từ nhiều năm trước, cốt truyện thế giới gốc đã thay đổi rồi. Tuy tính tình Lâm Nhiên vẫn khá trầm ổn nhưng cũng không dễ lung lạc như trong cốt truyện nữa.

“Cậu tên Lâm Nhiên đúng không? Tớ tên Lương Hoành. Nghe nói lần thi đầu vào này cậu được điểm tối đa, sau này cậu nhớ giúp tớ trong việc học nhiều hơn nha.”

Tuy Lương Hoành nhiệt tình nhưng cũng đang quan sát đánh giá hai anh em Lâm Nhiên. Dù sao lúc nhập học cũng nghe nói năm nay có ba người đạt điểm tuyệt đối, trong đó một người là anh ta, hai người còn lại là một cặp sinh đôi.

Đã sinh đôi lại còn đẹp, gia cảnh tốt, học hành giỏi, đúng là không moi móc được điểm xấu nào. Lúc đầu Lương Hoành còn tưởng sẽ gặp phải hai cậu ấm mắt cao hơn đầu, không ngờ anh trai nhìn có vẻ chín chắn điềm tĩnh, còn cậu em lại ngoan ngoãn đáng yêu… thế này thì kết bạn sẽ lợi nhiều hơn hại.

“Cậu cũng rất lợi hại.” Lâm Nhiên biết vẫn còn một người đạt điểm tối qua, chẳng qua trong lòng cậu thì anh trai mới là người giỏi nhất. Những người khác hả… đứng sang một bên đi.

Chuyện lớp A có ba người đạt điểm tuyệt đối, 2 người trong đó lại còn là sinh đôi nhanh trong lan ra khắp trường, trở thành tin tức siêu hot. Vừa đến giờ cơm trưa, quả nhiên đã có không ít người chạy đến cửa hóng hớt.

“Trông đẹp thế.”

“Đúng là anh em sinh đôi kìa…”

“Kiểu này có phải là hoàng tử vườn trường trong phim truyền hình không ta?”

“Là hotboy chứ…”

“Lương Hoành là ai?”

“Là cái cậu kia kìa, hình tượng chàng trai ấm áp như ánh mặt trời đó.”

Trường cấp hai ở đây vẫn bị quản lý khá nghiêm ngặt, nhất là thầy chủ nhiệm, mặt mày hằm hằm, khiến học sinh sợ chết khiếp. Tuy rằng những người có thể vào đây không phải thành tích tốt thì gia thế cũng rất khủng, thế nhưng rõ ràng là người lập lên ngôi trường này còn lợi hại hơn. Vậy nên, thầy chủ nhiệm vừa đến là đám học sinh đang tụ tập lập tức giải tán, ào ra như ong vỡ tổ.

Cũng vì cảnh tượng này mà vấn đề đầu tiên được nêu trong lễ khai giảng chính là: cấm yêu sớm. Thậm chí nhà trường còn nói rõ, về sau sẽ áp dụng các biện pháp đề phòng học sinh yêu sớm. Dù học sinh có tìm cách lách luật thì dự là cũng bị mớ thiết bị tiên tiến như Ngũ Chỉ Sơn của nhà trường đè bẹp.

Trên mảnh đất bồng lai đề phòng nghiêm ngặt này, nam sinh tiếp xúc với nam sinh đúng là sẽ tiện hơn tiếp xúc với nữ sinh nhiều.

Lên cấp hai, học sinh có thể không tham gia giờ tự học buổi tối, cái này hoàn toàn là do mọi người tự lựa chọn. Buổi chiều, vừa đến giờ tan học, quả nhiên là học sinh từ lớp C đến lớp F đã biến sạch, chỉ có lớp A và lớp B là còn học sinh ở lại, hỏi bài giáo viên đang đứng trên bục giảng.

Áp lực học hành ở cấp hai không quá lớn, nhưng lứa tuổi mười hai chính là cái tuổi dở dở ương ương nghĩ mình có thể chinh phục cả thế giới, học sinh lớp A sao có thể cam tâm bị người khác đánh bại được chứ. Cứ nhìn số lượng “đít chai” trong lớp là biết đám nhóc này tự gò bó bản thân và khắc khổ học tập đến mức nào.

Trong cả đám học sinh vùi đầu học tập, Lâm Túc đứng dậy rời đi lập tức hấp dẫn ánh mắt của một số người.

Hai anh em vốn dĩ ngồi chung một chỗ, Lâm Túc vừa rời đi thì Lương Hoành cũng ngồi xuống cạnh Lâm Nhiên rất tự nhiên, thấy cậu có vẻ ngoan ngoãn dễ nói chuyện bèn hỏi: “Anh cậu đi đâu thế? Không phải chạy đi chơi đấy chứ? Cậu không đi cùng à?

Lâm Nhiên không quen người này, đối phương lải nhải bên tai vài câu liền thấy phiền muốn chết. Cậu quay lại, nói: “Cậu đang muốn quấy nhiễu, không cho tớ học để lần sau không vượt qua cậu được, đúng không?”

Lương Hoành cười rộ lên: “Dù tớ không quấy rầy thì lần sau cậu cũng chẳng vượt qua tớ được đâu.”

“Cứ cho là tớ làm không được, nhưng còn có anh trai tớ mà.” Lâm Nhiên tin tưởng tuyệt đối vào anh trai nhà mình, không có chuyện gì anh trai không làm được.

Lương Hoành thấy hơi không phục: “Thế chúng ta cá cược đi. Kỳ thi lần sau, nếu tớ xếp trên anh trai cậu thì cậu phải mua đồ uống cho tớ trong một tháng.”

“Cá thì cá.” Tính tình Lâm Nhiên cũng là kiểu không chịu thua: “Nếu bọn tớ đều vượt qua cậu thì cậu phải mua cho cả hai.”

“Cứ quyết định thế đi.” Lương Hoành cấm sách giáo khoa của mình lên, bắt đầu chuẩn bị bài vở.

Lời nói trong sáng đến không thể trong sáng hơn.

Mà ở bên kia, Lâm Túc đã ngồi xe về đến nhà. Vừa vào cửa anh đã hỏi han dì Khương: “Dì Khương ơi, mấy nguyên liệu nấu ăn cháu cần đã có đủ chưa ạ?

“Đều chuẩn bị xong hết rồi. Hôm nay sáng sớm dì đã đi mua, còn tươi lắm đấy.” dì Khương giúp Lâm Túc đeo tạp dề, nhìn dáng vẻ anh cầm dao thì có hơi lo lắng, hỏi: “Không cần dì giúp thật à?”

“Không cần đâu ạ, không cần thật mà. Dì cứ nghỉ ngơi đi, hôm nay cháu phải thể hiện tài năng cho dì và chú xem.” Lâm Túc cười cười, đẩy bà ra ngoài.

“Được rồi, dì Khương cũng muốn xem cháu bộc lộ tài năng. Nếu cần giúp gì thì nhớ gọi dì nha.” Dì Khương bật cười, quay đi.

Lâm Túc đóng cửa bếp, bắt đầu quen tay quen mắt xử lý chỗ nguyên liệu nấu ăn. Tuy nói muốn giữ được trái tim người đàn ông thì cần bắt được dạ dày của anh ta trước, thế nhưng bữa cơm này lại không phải dùng để mua chuộc dạ dày của Ngụy Nguyên. Cái chính là để bồi dưỡng tình cảm thôi.

Tuyến thời gian của thế giới này có một số cột mốc rất rõ ràng. Ví dụ như có một ngày, lúc Lâm Nhiên còn học cấp hai, mẹ Ngụy Nguyên đã quay về từ nước ngoài. Ở thế giới gốc, khoảng thời gian này chính là mối đe dọa cực lớn đến vị trí của Lâm Nhiên.

Trong phòng nghỉ ngơi của Ngụy Thị, có một người phụ nữ mặc bộ váy dài, bình thản uống cafe và đọc báo. Làn da của bà rất đẹp, quần áo cùng trang sức, phụ kiện cũng rất đẹp. Nếu chỉ nhìn từ vẻ bề ngoài mà không biết tuổi tác của bà thì một người phụ nữ như vậy đi trên đường, chắc chắn sẽ có vô số người phải ngoái đầu lại nhìn.

Lúc Ngụy Nguyên vào phòng, hơi thở lạnh lẽo trên người rõ ràng đã dày lên rất nhiều. Hắn đi tới, ngồi xuống vị trí đối diện với người phụ nữ, nói: “Mẹ.”

Giọng điệu rất hờ hững lạnh nhạt, ngoài việc khí chất trên mặt mày khá giống nhau thì hai người này nhìn thật sự không giống mẹ con tẹo nào.

Người phụ nữ đặt cuốn tạp chí xuống, trên mặt nở nụ cười rất thoả đáng: “Đường Đường, đã lâu không gặp, có nhớ mẹ không nào?”

Sắc mặt Ngụy Nguyên lập tức cứng đờ: “Con đã lớn rồi, mẹ đừng gọi tên mụ của con nữa.”

“Nhớ hồi còn nhỏ Đường Đường nhà chúng ta ngọt ngào biết ba

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp