Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 188 Ngoại truyện 33: Cuộc đời viên mãn 7


9 tháng

trướctiếp

Ở phía nam quận Thiên Ninh, ở sâu trong núi non trùng điệp.

Khương Không đang ngồi nghỉ ngơi trên cây sồi xanh thì bị tiếng kêu la của anh vũ đánh thức.

Hắn hơi khép mắt lại, thuận tay nắm cái mõm chim màu đen của Nguyệt Lê, giọng nói còn mang theo vẻ lười biếng khi vừa mới tỉnh dậy: “Lúc này mới giờ nào mà ngươi lại đói bụng rồi. Ngươi có phải quá ham ăn không……”

Nguyệt Lê bị hắn nắm lấy mõm chim, không thể kêu to nên đành phải mở to đôi mắt giống như đậu đen, đập cánh với bộ dáng cực kỳ không vui.

Bóng cây lay động, Lý Đàn ngồi dưới bóng cây cũng ngước mi mắt lên nhìn.

Nàng nhẹ nhàng vuốt ve con mèo có bộ lông trắng đen trong lòng ngực, mày đẹp hơi cong và nhẹ nhàng mỉm cười: “Thập Cửu, chàng lại cắt xén thức ăn của Nguyệt Lê sao?”

“Thần không có.” Khương Không cong mắt mỉm cười, mang theo Nguyệt Lê nhảy xuống từ trên cây sồi xanh, sóng vai ngồi cùng Lý Đàn dưới bóng cây mát lạnh: “Là Nguyệt Lê đột nhiên đánh thức thần.”

Hắn nhìn Nguyệt Lê vẫn còn đang phình phịch vỗ cánh trong tay, nhướng đuôi lông mày lên: “Bộ dáng thẹn quá thành giận này giống như có người trực tiếp nói là không phải nó.”

Lý Đàn nhịn cười: “Nhưng nơi này ngoại trừ chúng ta thì cũng chỉ còn Tiểu Thất mà thôi.”

Nàng nói: “Ta không có nói là không phải Nguyệt Lê.”

Nàng vừa dứt lời, con mèo đang nằm sấp trong lòng ngực của nàng cũng giật giật lỗ tai trắng muốt, lười biếng kêu meo một tiếng và giống như đang nói cũng không phải là nó. Cũng giống như thái độ không thích so đo với tuổi trẻ của một ông già không quen nhìn thế tục.

Tiểu Thất bây giờ đã hơn hai mươi tuổi, có thể nói là tuổi thọ rất cao ở trong loài mèo.

Râu của nó cũng dần dần biến thành màu trắng, cũng càng ngày càng lười nhúc nhích, suốt ngày đều thích nằm ngủ gật ở giữa đầu gối của Lý Đàn.

Nhưng thật ra Nguyệt Lê vẫn hoạt bát, ồn ào như từ trước đến nay.

Suốt ngày cứ kêu Thập Cửu Thập Cửu, công chúa công chúa không ngừng.

Lý Đàn suy nghĩ một lúc, lại nghiêm túc từ trong túi tay áo lấy ra một con rắn nhỏ màu đỏ: “Còn có Bích Đào cũng ở đây.”

Nàng vừa nói xong, con rắn nhỏ màu đỏ nhân cơ hội quấn quanh cổ tay của nàng và không ngừng thăm dò đối với tay áo của Khương Không.

Khương Không cười một tiếng, buông Nguyệt Lê ở trong tay ra, lấy Tiểu Bạch đang giấu ở trong tay áo ra và đặt bên cạnh con rắn nhỏ.

Tiểu Bạch vừa mới tỉnh lại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp