Thấy Đỗ Như Tùng tán dương bức thêu của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Lâm Đạm lộ ra nụ cười. Cô khoát khoát tay, đang định nhảy xuống đầu tường về nhà ăn cơm, lại thấy Đỗ Như Yên quơ một cây roi ngựa xông vào, một đường đi quét sạch hoa cỏ hai bên, gương mặt xinh đẹp căng chặt, trong mắt bừng bừng lửa giận.
"Có chuyện gì?" Đỗ Như Tùng nhăn mày.
"Ca, muội hôm nay sắp tức chết rồi." Nhìn thấy người thân cận nhất, Đỗ Như Yên cố nén thật lâu rốt cuộc rơi xuống hai hàng nước mắt, ủy khuất nói: "Chùa Pháp Hưng nửa tháng sau tổ chức Phật hội, mượn Phật hội này để tề tụ tất cả thanh niên tài tử của Lâm An phủ. Ca cũng biết, tuổi muội đã lớn thế này rồi, nếu không lấy chồng thì sẽ thành cô nương già rồi, rất cần giao thiệp đúng không?"
Đỗ Như Yên nguyên là thiên kim Hầu phủ, không phải buồn rầu về chuyện cưới xin, nhưng nàng lại có một người dì là phế hậu, mẹ thì bị bỏ, thân thế đó nào xứng với công tử gia đình lớn giàu có? Vì vậy thuận lý thành chương, vị hôn phu của nàng giải trừ hôn ước với nàng, cưới người khác. Hiện tại nàng đã tròn mười chín, đổi thành cô nương khác sớm đã sinh mấy đứa trẻ, mà nàng vẫn còn đang phí hoài thanh xuân.
Nhớ lại chuyện cũ, Đỗ Như Yên trong lòng cảm thấy khổ sở, cắn răng nói: "Vì tham gia Phật hội, muội muốn làm một bộ quần áo mới, hôm nay ra tú trang Mạnh thị thấy vừa ý một cuộn tơ lụa hình hoa sen nơi nước trong, hoa sen bên trên đong đưa nhiều vẻ, màu sắc diễm lệ, do Mạnh Tư tự tay thêu. Muội lập tức lấy tiền túi ra muốn mua lại nó, ai dè bị Lý Giai Dung đoạt đi. Muội nói muội tới trước, bỏ tiền ra mua trước, cuộn tơ lụa này nên bán cho muội, nhưng chưởng quý không hề để ý tới, trả thỏi bạc lại cho muội, còn bọc lại cuộn tơ lụa đưa tới xe ngựa của Lý Giai Dung. Lý Giai Dung lúc đi cứ cười nhạo muội phượng hoàng rụng lông không bằng gà, muội nắm tay tới tím bầm mới không rút roi ra dạy dỗ nàng ta. Ca, tính tình muội tốt lắm, vẫn chưa gây phiền toái cho ca đâu."
Nói tới chỗ này, Đỗ Như Yên đưa tay ra, để Đỗ Như Tùng nhìn lòng bàn tay của mình, chỉ thấy phía trên in rất nhiều dấu hình trăng lưỡi liềm đỏ lừ loang lổ, nhìn thấy mà giật mình.
Đỗ Như Tùng ánh mắt đen thẫm, mặt lộ đau đớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT