10.
Hạ Vũ Phỉ cuối cùng vẫn buông tay ra, không cam lòng lui về sau một bước, biểu tình tỏ ra hết sức ủy khuất. Bạch Nham lại chẳng có tâm tình đâu đi quan tâm nàng ta, chỉ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Lâm Đạm trong ao máu. Hắn đang đợi một kết quả, nếu Lâm Đạm có thể kiên trì tiếp, hắn sẽ thả cho cô một con ngựa, nếu cô mất đi lý trí, hắn sẽ tiễn cô xuống hoàng tuyền.
Quá trình chờ đợi dài đằng đẵng, bất tri bất giác đã một ngày trôi qua, ánh mặt trời rớt xuống cửa hang nay bị ánh trăng ôn nhu thay thế, nhẹ nhàng soi tỏ gương mặt tái nhợt của Lâm Đạm. Cô không có động tĩnh gì, thậm chí không có hô hấp, bé con trong ngực cô cũng an tĩnh như vậy, chỉ có Tu La đao đang hút từng giọt từng giọt máu trong ao, thân đao trắng bạc đã nhuốm màu đỏ ửng, thỉnh thoảng có ánh sáng màu máu lướt qua lưỡi đao, trông cực kỳ yêu dị.
Bạch Nham lẳng lặng đứng cách đó không xa, ánh mắt từ đầu tới cuối chưa từng rời khỏi gương mặt Lâm Đạm. Hắn rất ít khi có lòng kiên nhẫn khổng lồ tới vậy với một chuyện hoặc một người nào đó, nguyện ý hao phí nhiều thời gian tới vậy để đợi một kết quả chưa biết rõ.
Hạ Vũ Phỉ đứng mệt mỏi, bây giờ đang ngồi bệt trên đất, tố cáo nói: "Sư phụ, Lâm Đạm rõ ràng đang tu luyện ma công, người nhìn kìa, nàng đang hút máu!"
"Đừng làm phiền." Bạch Nham thấp giọng ra lệnh.
Hạ Vũ Phỉ đôi mắt đong đầy nước, muốn khóc mà không dám khóc nhìn bóng lưng sư phụ, hi vọng hắn có thể quay đầu lại nhìn mình một chút, phát hiện ra mình đang ủy khuất. Nhưng Bạch Nham chưa từng quay đầu lại, cũng chưa từng dời đi ánh mắt đặt trên người Lâm Đạm. Hắn biết, trước hừng đông mình nhất định có thể chờ được kết quả, vì vậy áo dài khẽ bay, khí tức ngưng tụ, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT