Lâm Đạm bị cơn đau tim kịch liệt đánh thức, vừa mở mắt thì phát hiện mình đang đứng ở một nơi hết sức chật chội âm u, đi tiếp mười bước có hai cánh cửa sắt, bên trong cửa đang khóa một nam một nữ, nữ mặt đồ đỏ, dung mạo tuyệt đẹp, trong đôi mắt đang trừng Lâm Đạm tràn đầy tức giận và phòng bị.
Nam tử có dung mạo còn đẹp hơn cả nữ tử, áo dài trắng đơn bạc trong bóng tối xõa ra tựa đóa hoa, mái tóc dài màu mực chạm tới đất, khi gió thổi qua đem theo mùi hương thoang thoảng, khuôn mặt như bạch ngọc cực kỳ xinh đẹp dường như đang sáng lên rực rỡ. Hắn an tĩnh ngồi xếp bằng sau cửa sắt, mắt phượng khép hờ, biểu tình không buồn không vui. Nếu không phải ngực hắn còn phập phồng, Lâm Đạm có thể nhầm thành một bước tượng điêu khắc quá mức sống động, cả người từ trên xuống dưới tỏa ánh sáng thuần khiết.
Chẳng qua, Lâm Đạm căn bản không có tâm tư đi quan tâm một nam một nữ này, cô nhàn nhạt liếc họ một cái, lại nhìn hoàn cảnh xung quanh, một câu cũng chưa nói rời đi. Nơi này hiển nhiên là một tòa địa lao, bốn phía còn có tầng tầng thủ vệ trông coi, cũng không phải nơi tốt để sửa sang trí nhớ.
Sau khi Lâm Đạm đi rồi, nữ tử váy hồng mới thanh tĩnh lại, tức giận nói: "Sư phụ, vừa rồi nàng muốn giết ta!"
Nam tử ngay cả mắt còn không mở ra, từ từ nói: "Không cần để ý một người sắp chết."
Nữ tử váy hồng vội vàng nhào tới bên cửa tù, thấp giọng truy hỏi, "Sư phụ, làm sao người biết nàng sắp chết?"
Nam tử tâm thần hợp nhất, hô hấp dần ngưng, không ngờ tiến vào cảnh giới thiền định. Nữ tử biết lúc này mình có hỏi cái gì, sư phụ cũng không nghe được, không thể không dừng lại. Nàng cách cửa tù cẩn thận quan sát dung nhan hoàn mỹ vô song của sư phụ, trong mắt lóe lên ái mộ, giãy giụa, kính sợ và ưu tư...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play