Đừng Nảy Sinh Ý Đồ Với Tôi

Chương 49


9 tháng

trướctiếp

Nói là một chuyện nhưng làm lại là chuyện khác.

Sau khi được Hạng Cẩn Xuyên khai sáng ở cửa hàng đá quý, Tang Ngâm quyết định về nói chuyện giao lưu tâm hồn với Hoắc Nghiên Hành, nhưng cô vẫn thấp thỏm không yên, chậm chạp ra khỏi cửa hàng đá quý, hận không thể lấy tốc độ năm phút đi được nửa bước để di chuyển đến xe, đi hai bước cuối cùng dứt khoát dừng lại, hỏi Hạng Cẩn Xuyên có đói không.

Hạng Cẩn Xuyên tự nhiên có thể nhìn ra sự trốn tránh của cô, trong lòng cũng biết có một vài việc đặc biệt là phương diện tình cảm, phải tự mình nhận ra, ngoan cố đã lâu rồi, sao có thể vì người khác nói 1,2 câu mà thay đổi.

Vừa đúng lúc đến giờ ăn, hai người tìm một nhà hàng Yakiniku ở gần phố Tài Chính ăn cơm.

Lật thực đơn ra, Tang Ngâm không xem bất cứ món ăn nào, gọi mấy bình rượu thanh mai trước.

Hạng Cẩn Xuyên ngồi đối diện cô, hỏi cô có kiêng cái gì không, gọi một chút thịt và rau tươi, sau khi phục vụ rời khỏi phòng bao, anh mới trêu chọc nói: “Uống rượu để tăng dũng khí hả?”

Có lẽ là bởi vì Hạng Cẩn Xuyên hiểu rõ các loại dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của cô khi còn nhỏ, khi đối xử với cô lại chỉ mang tâm thái bình thường nhất của anh trai nhà bên, vì vậy trước mặt Hạng Cẩn Xuyên Tang Ngâm luôn rất thoải mái.

Đôi vai cô chùng xuống, thỏ dài: “Dù sao thì, rất căng thẳng ấy…”

Gấp rút già mồm bổ sung thêm một câu: “Đổi lại là anh, chẳng lẽ lúc anh cầu hôn chị dâu tương lai không căng thẳng sao? Sông có khúc, người có lúc, bây giờ anh cười em, về sau phải cẩn thận đấy.”

“Được được được, không cười em.” Hạng Cẩn Xuyên giơ tay đầu hàng.

Mùng 2 Tết, không khí năm mới vẫn đang hừng hực, đi qua cả đường hầu như nhà hàng quán ăn nào cũng chật cứng người, phòng bao của nhà hàng Yakiniku là không gian bán kín, chiếu tatami trũng xuống, bếp nướng than hoa được đặt giữa bàn gỗ, mặt ngoài được bao quanh bởi một hàng rào mây tre đan cao nửa người, bên trên treo một tấm rèm có in logo của nhà hàng.

Không cách âm, có thể nghe rõ tiếng nói chuyện của hai phòng cuối cùng bên cạnh.

Nghe giọng nói không giống người địa phương, phần lớn là người vùng khác tranh thủ kỳ nghỉ Tết đi du lịch.

Trong nhà hàng có nhiều người, tốc độ phục vụ đồ ăn hơi chậm, trong lúc chờ đợi, Hạng Cẩn Xuyên nhận được một cuộc gọi video xuyên quốc gia, giọng nữ nhẹ nhàng êm ái, cho dù không nhìn thấy mặt, chỉ cần nghe giọng nói cũng có thể tưởng tượng ra một khuôn mặt tri thức, dịu dàng.

Tang Ngâm thù dai, nháy mắt trêu lại anh.

Đột nhiên nhớ ra mình quên chưa nói với Trần Hoà không về nhà ăn cơm, lại vội vàng cầm lấy điện thoại gọi một cuộc về.

“Không về ăn cơm hả?” Trần Hoà biết bọn trẻ có lịch trình riêng, không phải cứ đến Tết là nhất định phải thành thành thật thật ở nhà cùng với một đám ông già bà già bọn họ, đối với việc này không có gì không vừa ý, chỉ thuận miệng nói một câu: “Con không ở nhà, Hoắc Nghi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp