Nuông Chiều

Chương 2


1 năm

trướctiếp

"Người đó là ai vậy?"

Vu Du thấy Tôn Lê cứ nhìn chằm chằm người đứng ở cửa, tưởng rằng hai người có quen biết.

"Trai đẹp chứ ai."

Lời từ trong miệng Tôn Lê thốt ra.

Vu Du đột nhiên có cảm giác không biết phải nói gì, cô đương nhiên biết đó là một anh đẹp trai, chỉ là tò mò không biết hai người có quen biết nhau không thôi.

"Cậu có quen biết anh đẹp trai kia à?"

Cô đưa mắt ngắm nghía nam sinh kia một lúc, tổng thể không tồi, thế nhưng so với Chu Thừa vẫn là còn thiếu chút gì đó, nam sinh kia trưng ra một dáng vẻ lạnh lùng, vừa nhìn liền biết người này không dễ tiếp cận, còn Chu Thừa mặc dù có chút hơi kiêu, nhưng chính là kiểu cô thích.

"Không quen biết,chẳng qua cậu ấy thật sự rất đẹp trai."

Tôn Lê trưng ra vẻ mặt si mê biến thái.

"Ò."

Vu Du không có hứng thú.

"Cậu đây là cái thái độ gì vậy?"

Tôn Lê bất mãn với phản ứng của cô.

"Oaaaaaaaaaaaa.", cô cố ý làm ra biểu cảm khoa trương.

Tôn Lê quả nhiên bị chọc cười rồi.

"Cậu nói xem trai đẹp sẽ ngồi cùng bàn với nhau không?"

Tôn Lê nhìn thấy anh đẹp trai hướng mắt về phái mình, lập tức kích động bắt lấy cánh tay của cô không buông.

"Tôi không biết cậu ta sẽ ngồi cùng với ai, chỉ biết là nếu cậu còn cứ bóp chặt tay tôi như này, tôi thật sự sẽ gào lên mất."

Vu Du nghiến răng nghiến lợi nói, cảm thấy lực tay của Tôn Lê quả thực không tầm thường.

"Hả? Xin lỗi cậu nhiều nhé."

Thời điểm Tôn Lê bỏ tay ra cánh tay cô đã nổi lên một mảng đỏ ửng: "Thật rất xin lỗi mà."

"Không sao, không việc gì cả. "

Cô thổi thổi vết đỏ trên cánh tay, chỉ nhìn thấy người nam sinh kia đi về phía Chu Thừa.

Vu Du trong mắt xuất hiện nhiều sự cảnh giác, mới khai giảng hôm đầu tiên đã có kẻ muốn cướp người của cô rồi.

"Tôi có thể ngồi ở đây không?"

Nam sinh cười hỏi Chu Thừa.

"Cậu thấy không, cậu ấy cười kìa, đẹp trai quá đi, chết mất thôi!"

Nam sinh này vừa cười lên, Tôn Lê lại càng kích động.

So với sự kích động của Tôn Lê, Chu Thừa chỉ ngẩng đầu nhìn một chút, thấp giọng "ừ" một tiếng.

"Tôi tên Lương Gia Hoằng. "

Nam sinh tự giới thiệu với Chu Thừa.

"Có nghe thấy không, không chỉ người đẹp trai, đến tên nghe thôi cũng hay như vậy."

Nghe thấy một màn tự giới thiệu vừa rồi của Lương Gia Hoằng, Tôn Lê kích động ôm lấy tay cô không ngừng lắc qua lắc lại.

"Khoảng cách giữa chúng ta với bọn họ còn chưa đến năm mét, tôi cũng không đến mức vừa điếc lại vừa mù, làm phiền cậu tự kiềm chế lại một chút được không."

Vu Du bắt đầu hối hận khi quen biết Tôn Lê, người này làm sao còn mê trai hơn cả cô vậy.

"Em gái mê trai, kiềm chế lại chút đi."

Mắt thấy hai mắt Tôn Lê đã dán chặt lên người Lương Gia Hoằng, cô lập tức đem người lôi trở lại.

"Hình tượng lạnh lùng gì chứ, vừa nhìn liền biết chẳng có cái gì tốt đẹp cả.", Vu Du thiện ý nhắc nhở bạn tốt.

"Hình tượng đẹp trai lạnh lùng, đây là gu hình mẫu lý tưởng của tui aaaaaaa. "

Ánh mắt si mê của Tôn Lê vẫn không giảm đi chút nào, Vu Du bất đắc dĩ chống tay lên trán, vừa nghiêng đầu liền vừa vặn va vào ánh mắt của Chu Thừa, cô đột nhiên cảm được sự đúng đắn trong triết lí nhân sinh của Tôn Lê, hình mẫu lí tưởng.

Ánh mắt không chút kiêng dè cùng cái tính gan to mật lớn của cô khiến anh không khỏi thắc mắc, một nữ sinh cao trung làm sao da mặt lại có thể dày như vậy.

Các bạn học nối đuôi nhau từng người từng người bước vào lớp, người cuối cùng bước vào là một người phụ nữ.

Người kia hắng giọng một cái, nhìn một vòng các bạn học trong lớp, cuối cùng đem ánh mắt đặt lên người Chu Thừa, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, Lương Gia Hoằng bên cạnh Chu Thừa cũng khiến cho người phụ nữ rất hài lòng.

"Chào mọi người, cô là cô giáo chủ nhiệm lớp mười năm nay, rất hân hạnh được làm quen với mọi người, những chuyện khác trước không nói nhiều, nhưng ngày mai chúng ta bắt đầu huấn luyện quân sự rồi, hôm nay cứ chọn trước một bạn lớp trưởng đã."

Ánh mắt của cô chủ nhiệm hướng về mấy người trong lớp: " Có người muốn tự ứng cử hay không?"

Vu Du lại đưa mắt sang nhìn Chu Thừa, vừa rồi chủ nhiệm một mực nhìn về phía Chu Thừa đoán chừng là hi vọng anh có thể đứng lên, bất quá chức lớp trưởng này cô cũng muốn.

"Chủ nhiệm, em muốn tự ứng cử."

Trong không khí trầm mặc của tất cả mọi người, Vu Du tự tin đứng dậy.

Người phụ nữ nhìn chằm chằm cô một chút, hình như là đang nhớ lại tên với thành tích của cô, nhớ xem cô trước kia là học sinh trường nào.

"Thưa cô, em tên Vu Du, là học sinh trường Trung Nhị, có kinh nghiệm giữ chức lớp trưởng ba năm cấp hai."

Màn tự giới thiệu của cô khiến vị chủ nhiệm trên bảng liên tục gật đầu: " Được, vậy thì chức lớp trưởng này do em đảm nhiệm nhé Vu Du."

"Ngày mai lớp chúng ta còn phải tập trung với các bạn nữ lớp khác nữa, em đến gặp gỡ và làm quen với các bạn lớp trưởng lớp khác rồi xem xem tổ chức thế nào, em có làm được không?"

Nhiệm vụ này quá đơn giản, 100% cô có thể hoàn thành: "Dạ! Không có vấn đề."

"Được, vậy trước tiên các bạn làm quen với nhau trước đi, trước lạ sau quen, ngày mai chính thức bắt đầu nửa tháng huấn luyện quân sự."

Chủ nhiệm đứng trên bục giảng nhìn xem mọi người từng người tự giới thiệu.

Thời điểm đến lượt Chu Thừa, khuôn mặt cô chủ nhiệm liền nở ra nụ cười xán lạn.

"Chào mọi người, tôi là Chu Thừa."

Rất nhiều người vừa nghe đã nhận ra, Chu Thừa thế mà lại là thủ khoa đầu vào cấp ba năm nay đó nha.

"Chào mọi người , tôi là Lương Gia Hoằng, là học sinh mới chuyển tới đây."

Đến phiên Lương Gia Hoằng, Tôn Lê chỉ hận không thể cào nát tay cô.

"Này em gái mê trai, bình tĩnh một chút."

Vu Du nhìn tay mình lại bắt đầu đỏ lên.

"Xin lỗi cậu, có chút quá kích động."

Tôn Lê nhanh chóng thu tay mình lại.

"Được rồi, mọi người đều đã quen biết, vậy thì chuẩn bị một chút, ngày mai chính thức bắt đầu huấn luyện quân sự."

Vừa nghe thấy bốn chữ huấn luyện quân sự hai mắt Tôn Lê lập tức ngấn lệ, trước mắt biến thành màu đen.

"Trên thế giới này tại sao vẫn còn tồn tại loại khổ hình như thế này!"

"Vẫn còn ổn chán."

Vu Du trước đó cũng chưa từng trải nghiệm qua cái gọi là huấn luyện quân sự, cho nên đối với loại việc này cũng không rõ ràng, chỉ biết là nhất định phải làm tốt bước chống nắng.

"Ổn ?"

Tôn Lê đối với cô không thể không gật đầu ngả mũ thán phục: "Cậu thật sự là vị nữ hiệp anh dũng, chúng ta có khả năng không sống ở cùng một thế giới rồi."

"Sao thế?"

"Huấn luyện quân sự khổ lắm đó, lần này khẳng định chết chắc rồi."

Tôn Lê ủ rũ.

"Đừng lo lắng, không phải có tôi ở cạnh cậu rồi sao."

Vu Du vỗ vỗ lên bả vai Tôn Lê.

"Đúng, chẳng những có cậu theo giúp tôi, vẫn còn có soái ca mà. "

Tôn Lê nhìn thấy Lương Gia Hoằng quay đầu, nhanh chóng vui vẻ chào hỏi.

Vu Du bất lực trợn mắt để lộ cả lòng trắng, quay đầu nhìn về phía Chu Thừa, cười cười với anh.

Chu Thừa nghiêng đầu không thèm nhìn cô.

Không chờ cô tiếp tục đùa giỡn, chủ nhiệm lớp đã thông báo: " Vu Du, chút nữa em đến văn phòng một chuyến."

"Dạ vâng. "

Cô đứng dậy đi theo cô chủ nhiệm đến văn phòng trường.

Đi theo chủ nhiệm vào văn phòng, cô giáo đưa cho cô một bảng danh sách, phía trên ghi rõ toàn bộ tin tức cơ bản của các bạn học trong lớp, thời điểm lật đến Chu Thừa, cô còn cố ý dừng lại một lúc thật lâu.

"Đây là thông tin cơ bản của toàn bộ bạn học trong lớp chúng ta, có số ít người năng lực tương đối mẫn cảm, cái này cần em - lớp trưởng cần hỗ trợ nhiều hơn."

Trong lời chủ nhiệm có ý.

Cô lần nữa quan sát lại một chút, ánh mắt dừng lại trước tờ lý lịch của Lương Gia Hoằng.

"Không thành vấn đề, em sẽ tận lực giúp đỡ các bạn ,sẽ không có ai bị bỏ lại."

Vu Du là người rất có trách nhiệm, cũng bởi vì như vậy nên cô chủ nhiệm rất yên tâm.

"Vậy được, em về lớp trước đi, ngày mai huấn luyện quân sự nhờ em nhé, bên nam sinh kia cô sẽ cử thêm một bạn đến quản."

"Vâng ạ. "

Vừa nghe thấy cô chủ nhiệm muốn tìm thêm một bạn nam nữa đến giúp, trong đầu cô ngay lập tức xuất hiện hình ảnh của Chu Thừa.

Trở lại phòng học, các bạn học trong lớp đang rất ồn ào, cô hắng giọng một cái: " Đừng ồn nữa, ngày mai bắt đầu kỳ huấn luyện quân sự, lớp chúng ta sẽ chia nam nữ ra làm hai tổ, các bạn nữ ngày mai cùng lớp 2, lớp 3 hợp thành một đội, các bạn nam cũng thế, sáng sớm ngày mai bảy giờ hai mươi có mặt tại thao trường, tớ hi vọng tất cả mọi người đều ăn được một bữa sáng cẩn thận, nhớ mang theo bình nước nhé."

Nghe được lời này của cô, phía dưới có nữ sinh không vui: " Vậy nhỡ đâu ngày mai lớp chúng ta đến rồi nhưng mấy lớp khác vẫn chưa đến thì sao,chẳng nhẽ bắt chúng ta phải đợi à?"

" Tớ sẽ cùng lớp trưởng hai lớp kia thảo luận, sẽ không để mọi người phải chờ đợi, làm lỡ thời gian đâu."

Mặc dù bình thường bản chất là người hài hước, nhưng chỉ cần là chuyện tập thể quan trọng, Vu Du chắc chắn sẽ làm cho rõ ràng, cô nhanh chóng đến và thảo luận cùng hai lớp trưởng hai lớp bên kia, mấy người sau khi thương lượng, tất cả quyết định sẽ lấy thời gian Vu Du nói làm mốc, mọi người ngày mai cứ vậy mà theo.

Sáng sớm ngày thứ hai, mười mấy bạn học trong lớp đều đã tập hợp tại thao trường, lớp trưởng các lớp họp lại tự bàn với nhau, các bạn học nhanh chóng dựa vào chiều cao, xếp thành hàng chờ đợi huấn luyện viên đến.

Thời điểm cô giáo chủ nhiệm đến, khi thấy vị trí Vu Du đã sắp xếp thì vô cùng vừa ý, hài lòng gật đầu.

Đến chủ nhiệm lớp bên cạnh nhìn thấy Vu Du như vậy cũng vô cùng hài lòng, đều nhao nhao tán thưởng, có một lớp trưởng giỏi như này, cao trung chắc chắn sẽ không quá mệt mỏi.

Chủ nhiệm lớp nghe vậy cũng vui vẻ.

Thời điểm huấn luyện viên quân sự bước đến, Vu Du nhanh chóng ngẩng đầu ngắm nhìn vị đại đội trưởng này, trong lòng cảm thấy vị này cùng Chu Thừa có vài nét tương đối, mặc dù cùng là đầu đinh nhưng vẫn là Chu Thừa đẹp mắt hơn, bởi vì anh trắng.

Trong lúc cô vẫn đang ngẩn người, huấn luyện viên đã chú ý tới cô.

"Vu Du?"

" Có. "

Đột nhiên bị điểm tên, cô lập tức lên tiếng.

"Em là lớp trưởng?"

Huấn luyện viên đánh giá cô.

"Em là lớp trưởng lớp một, về phần hai lớp khác, vậy thầy phải hỏi xem bọn họ có đồng ý hay không?"

Cô thành thật trả lời.

"Vậy bây giờ làm đi.", huấn luyện viên cho cô cơ hội này, những người khác cũng đâu có gì dị nghị.

Vu Du lần thứ nhất tham gia  huấn luyện quân sự, không biết nên làm gì, trong khi người khác đều đứng trang nghiêm với tư thế chuẩn chỉnh thì huấn luyện viên phải nhanh chóng chỉnh sửa động tác cho cô.

"Lớp trưởng, em trước kia có từng tham gia huấn luyện bao giờ chưa?"

Huấn luyện viên có chút mệt trong lòng, đứng nhìn thiếu nữ trước mặt, giữa lông mày để lộ ra một tia bất lực.

"Không có.", cô trực tiếp mở miệng nhưng đột nhiên nhớ tới lời nói trước đó của huấn luyện viên,cô nhanh chóng trả lời lại: "Báo cáo, không."

"Vậy cấp hai em đã làm gì?"

Huấn luyện viên một bên giám sát tư thế của những người khác, một bên uốn nắn cô.

"Báo cáo, cấp hai thao trường vẫn còn đang xây."

Những người khác nghe được câu trả lời này của cô, trên mặt ai nấy đều lộ rõ ý cười, nhưng do ngại huấn luyện viên ở đây nên cũng không ai dám cười.

Sát vách bên kia cũng có thể nghe rõ câu trả lời của cô, không biết là ai cười ra tiếng.

"Là ai? Ra khỏi hàng!"

Huấn luyện viên sát vách bên kia càng thêm nghiêm khắc, vừa nghe thấy tiếng cười một cái,đã ngay lập tức nghiêm nghị tìm ra người cười là ai.

Tô Quyền đứng dậy: " Báo cáo, là em."

"Em phạt đúng một mình mười lăm phút, những người khác nghỉ ngơi tại chỗ."

Huấn luyện viên cũng không nói gì thêm nữa, chỉ phạt Tô Quyền đứng dậy.

Thấy mấy người bên sát vách được nghỉ ngơi, nữ sinh bên này cũng không nhịn được, huấn luyện viên tự nhiên biết các cô đang suy nghĩ gì, mở miệng để mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi.

"Trước kia cậu thực sự chưa từng tham gia huấn luyện sao?"

Trước đó nghe thấy cô bảo đây là lần đầu tham gia huấn luyện quân sự, Tôn Lê liền muốn mở miệng hỏi rồi, bảo sao trước đó cô còn nói việc huấn luyện quân sự nhẹ nhàng, thì ra là một tấm chiếu mới chưa trải sự đời.

"Chúng tôi là khóa duy nhất trong trường không cần tham gia huấn luyện quân sự.", thời điểm lên cấp hai, khi đó thao trường của trường vừa hay đang đổi mới, cho nên khóa chúng tôi mới không có huấn luyện quân sự.

"Vậy lần này có thể cẩn thận trải nghiệm một chút."

Tôn Lê vỗ vỗ lên vai của cô, đưa qua một bình nước.

Vu Du cũng không chê, hai người cứ vậy uống cùng một chai nước.

Mọi người thấy Vu Du hòa đồng, cũng nhanh chóng tới cùng một chỗ giao lưu, sáng sớm lúc vừa mới bắt đầu, tất cả mọi người còn cho rằng cô là hình tượng nữ thần lạnh lùng, không nghĩ tới cô cũng là một người tấu hề chuyên nghiệp như vậy, nhất là sau khi biết cô chính là nữ hiệp lột quần nam sinh khác ngay ngày đầu tiên đi học, mọi người đối với cô càng nhiệt tình.

Vu Du bất đắc dĩ đỡ trán, chỉ hy vọng thời gian có thể xóa tan hết thảy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp